Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 » Phần 39

Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 39

Thấy Tống Thanh Thư trầm mặc không nói, Song Nhi sắc mặt cũng không tự nhiên, mở miệng hỏi:

– Tống… Tống đại ca, vừa rồi ở Đông phủ có thấy hai nha hoàn Đào Hồng, Liễu Lục không?

– Thiếu phu nhân không cần lo lắng, tại hạ đã đem các nàng cứu ra ngoài rồi.

Tống Thanh Thư đáp.

Song Nhi gật đầu, muốn đứng lên đến, nhưng bởi vì ảnh hưởng dược lực, thân thể còn hư nhược, nên lảo đảo, Tống Thanh Thư liền vội vàng đứng lên đỡ lấy nàng.

– Tống đại ca… đưa muội về Tử Tước phủ, muội lo là Đông Ngạc Luân Đại sẽ lại tìm đến cửa, Phương phu nhân cùng Đào Hồng, Liễu Lục sợ gặp nguy hiểm.

– Suýt chút nữa tại hạ đã quên.

Tống Thanh Thư thức tỉnh, Đông Ngạc Luân Đại có thể sau khi bĩ đoạt lại Song Nhi, sẽ lại đế Vi phủ gây sự.

Song Nhi trong lòng lo lắng, tuy rằng rất muốn nhanh lên để về phủ, nhưng nàng bây giờ cả người vô lực, hai chân như nhũn ra, mới đi vài bước thì đã thở gấp rồi.

Tống Thanh Thư âu lo nhìn nàng:

– Thiếu phu nhân, nơi này còn cách Tử Tước phủ một khoảng cách, với tình hình bây giờ của thiếu phu nhân sẽ đến phủ khá lâu, hay là để tại hạ ôm thiếu phu nhân dùng khinh công…

Hắn đang muốn giải thích mình cũng không phải là có ý định muốn động tay động chân với nàng, chỉ là vì muốn nhanh chạy trở về phòng bị Đông Ngạc Luân Đại tìm tới cửa, nào ngờ Song Nhi rất dứt khoát gật đầu:

– Làm phiền Tống đại ca.

Tống Thanh Thư ngạc nhiên, vào thời khắc mấu chốt Song Nhi lại không giống như nữ nhân bình thường ra vẻ e lệ, nên liền chặn ngang đưa nàng ôm vào trong ngực, vận lên khinh công hướng về Tử Tước phủ chạy về.

Có thể là tối nay bị uống dược lực quá mức làm tổn thương thân thể, khi hai má Song Nhi dán vào lồng ngực Tống Thanh Thư thời điểm, nàng lại cảm thấy một luồng khí tức ấm áp, mới vừa bắt đầu vẫn bình thường, nhưng cũng không lâu lắm, nàng chống lại không được thân thể mình trở lại nóng dần lên, nàng từ từ nhắm hai mắt giả vờ như ngủ thiếp, cảm nhận bên dưới cửa miệng âm đạo của mình lần nữa rỉ ra chất lỏng dịch nhờn nhơ nhớp xấu hổ kia…

Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2 tại nguồn: http://truyensextv.com/cao-thu-kiem-hiep-quyen-2/

– Thiếu phu nhân tỉnh lại…

Song Nhi mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy khuôn mặt Tống Thanh Thư t cách mình rất gần đang kêu gọi, vội vã lúng túng tách ra khỏi người hắn:

– Thật không tiện, Tống đại ca… vừa rồi mệt mỏi quá nên đã thiếp đi…

– Không sao.

Tống Thanh Thư mỉm cười lắc đầu…

– Chúng ta đã đến gần Tử Tước phủ…

– Đa tạ Tống đại ca giúp đỡ săn sóc.

Song Nhi cảm kích nói…

Đột nhiên truyền đến ầm ĩ tiếng ồn ào, Tống Thanh Thư biến sắc:

– Không được… tựa hồ là tiếng ồn ào từ Tử Tước phủ truyền đến.

Hắn vội vã lôi kéo Song Nhi chạy tới.

Tử Tước phủ đã bị quan binh bao quanh, người cầm đầu chính là công tử nhà họ Đông gia… Đông Ngạc Luân Đại, Địch Vân cũng dẫn người Niêm Can Xử và Phương Di cùng với Đào Hồng Liễu Lục đứng ở phía sau, cùng đối phương đối lập căng thẳng.

– Đông công tử, cứ giơ đuốc cầm gậy bao quanh phủ đệ trọng thần của triều đình, e rằng không ổn đâu.

Tống Thanh Thư bước tới nói.

– Tống đại ca!

– Thiếu phu nhân.

– Song Nhi muội…

Địch Vân, Phương Di bọn họ thấy rõ hình dạng hai người, vui mừng khôn xiết, kêu ra tiếng.

Đông Ngạc Luân Đại quay đầu lại nhìn hai người, ánh mắt ngưng lại, hình dáng Tống Thanh Thư cùng với người bịt mặt cứu đi Song Nhi giống nhau như đúc, gã lập tức biết là bị ai làm hỏng chuyện tốt rồi.

Lại nhìn tới Song Nhi đôi mắt đã thanh minh, tựa như chim nhỏ nép vào người bên cạnh Tống Thanh Thư, hắn đối với dược tính “Mê Xuân tửu” biết rất rõ ràng, nếu không pha rượu, uống trực tiếp vào thì giải độc chỉ có một con đường giao hoan hợp thể, trong lòng liền phẫn nộ: “Con bà nó, lão tử nhọc nhằn khổ sở thiết lập mưu kế, lại bị tiểu tử này hái lộc trời cho…”

– Hóa ra là Tống đại nhân a, không biết có gì chỉ giáo?

Đông Ngạc Luân Đại cũng biết Tống Thanh Thư bây giờ danh tiếng chính thịnh, bởi vậy cũng phải kiêng dè.

– Ban đêm công tử điều động binh mã bao vây ở đây, Đông công tử có biết việc này nói lớn thì không lớn, nhưng nói nhỏ thì cũng không nhỏ đâu.

Tống Thanh Thư vươn bàn tay nhẹ nhàng đẩy ra đao kiếm của đám quan binh đang chặn ở trước mắt, che chở Song Nhi đi vào bên cạnh đám người của Phương Di, bọn quan binh kiêng kỵ uy danh của hắn tại kinh thành, cũng không dám ngăn trở.

Nhìn thấy tình huống trước mắt, Đông Ngạc Luân Đại hô hấp cứng lại, nếu như là bình thường, gã đã hạ lệnh cho quân binh xống tới rồi, nhưng đã nghe lời đồn đại về võ công của Tống Thanh Thư, nên gã đành đổi sách lược:

– Tống đại nhân đã hiểu lầm, Đông phủ đêm nay đang truy lùng hai nữ phi tặc đang đêm xông vào trong phủ, truy đến nơi này, trên đường vừa vặn gặp phải Cửu Môn Đề Đốc, nên ông ta đưa quan binh đi theo giúp ta một chút sức lực.

Tống Thanh Thư biết gã nói quàng, trong kinh thành ai mà không biết Cửu Môn Đề Đốc từ trước đến giờ cùng Đông gia có quan hệ mật thiết, Đông Ngạc Luân Đại muốn điều động qua binh bên đó chỉ là chuyện nhỏ.

Có điều Tống Thanh Thư không muốn vạch trần lời nói dối của gã, thứ nhất không chứng cứ, thứ hai cũng chẳng có ý nghĩa gì, nên cười lạnh nói:

– Không biết Đông công tử có tìm được nữ phi tặc chưa?

– Đã tìm tới rồi…

Đông Ngạc Luân Đại lạnh lùng nói.

– Lúc hai nữ phi tặc trốn lúc đi, trong đó có một nữ phi tặc bị gia tướng trong phủ chém trúng bả vai, thật trùng hợp thì Phương phu nhân bây giờ tựa hồ cũng đang tổn thương bả vai, thủ hạ của ta lúc lục soát trong phòng của Phương phu nhân thì đã tìm ra y phục dạ hành còn dính máu.

Cầm y phục dạ hành thủ hạ đưa tới, hình thức rõ ràng là của nữ tử mặc, hơn nữa còn có dấu vết vết bị đao chém rách, mặt trên vẫn còn vết máu.

– Tại sao ngươi để để bọn họ vào bên trong phủ lục soát vậy!

Tống Thanh Thư tức giận trừng mắt nhìn Địch Vân, trong lòng thầm nói không ổn rồi, hiện tại đã bị đối phương nắm bắt được tang chứng.

– Bọn họ quân binh nhiều người xông vào, người của chúng ta đành trước tiên đành phải bảo vệ an toàn gia quyến trong phủ trước, còn những việc khác thì không quản được.

Địch Vân mặt đỏ lên, quẫn bách vô cùng.

Tống Thanh Thư cũng biết mình trách Địch Vân cũng không đúng, chính hắn cũng không nghĩ tới chuyện Đông Ngạc Luân Đại lại có thể kéo nhiều quan binh đến đây như vậy, cho nên chỉ phái có hơn mười người hảo thủ thủ vệ Tử tước phủ, cứ cho rằng để đối phó với đám tặc tử bình thường thì thừa sức.

– Đông công tử cứ nói đùa, Phương phu nhân trên thân tổn thương là do buổi sáng cùng ta luận bàn về võ nghệ, ta không cẩn thận nên làm bị thương Phương phu nhân đấy. Về phần y phục dạ hành này, nói không chừng có thể là nữ phi tặc ném tới trong phòng Phương cô nương, cố ý vu oan giá họa thì sao?

Tống Thanh Thư mở miệng nói.

– Thật sao? Ta thì thấy y phục dạ hành này lại tương xứng với vóc dáng của Phương phu nhân a, bằng không thì có thể để cho Phương phu nhân thử mặc vào, để nhìn có khớp với vết thương trên người của Phương phu nhân không?

Đông Ngạc Luân Đại cầm lấy y phục dạ hành ném về phía Phương Di.

Tống Thanh Thư thấy lần này đã là bất lợi, nghĩ đến bất cứ giá nào cũng phải bảo vệ cho Phương Di, bây giờ cứ tập trung về chuyện nữ phi tặc thì không khôn ngoan, vội vàng lái sang chuyện khác:

– Phương phu nhân chính là qua phụ của Vi đại nhân, Vi đại nhân đã vì nước hy sinh tính mệnh của mình, xương cốt còn chưa tan, Đông công tử ép người như vậy không e ngại đại thần trong triều cười chê sao…

Đông Ngạc Luân Đại lắc đầu nói:

– Bổn công tử cũng không phải là tự nhiên bắt ép Phương phu nhân, mà là do đã tra ra thân thế của Phương phu nhân trước đây, đó là dư nghiệt người của Mộc vương phủ, đã phái nữ nhân này tiềm phục tại bên người Vi đại nhân, hơn nữa Vi đại nhân chết đi có điểm đáng ngờ trùng trùng điệp điệp, nên bổn công tử nghi ngờ Phương phu nhân sắm vai nhân vật ám muội. Người đâu… bắt Phương phu nhân mang đi thẩm vấn cho ta…

Phương Di chấn động sắc mặt trắng bệch.

– Ai dám!

Tống Thanh Thư duỗi tay ra, ngăn tại trước mặt Phương Di, đám quan binh nhìn nhau, trong lúc nhất thời chần chừ chưa có tiến đến.

– Tống đại nhân có phải là muốn bao che phản tặc? Cái tội danh này rất là nghiêm trọng đấy.

Đông Ngạc Luân Đại lắc đầu cười lạnh nói.

Trước mắt bao người, Tống Thanh Thư muốn gì cũng phải có lý do nếu muốn hành động, trong đầu liền cấp tốc suy tính, rất nhanh có chủ ý:

– Đông công tử, chắc hẳn gần đây có nghe nói qua Hoàng Thượng mới thành lập bộ phận Niêm Can Xử, nếu việc này có liên quan đến Phương phu nhân, thì sẽ dính dáng đến việc điều tra của ta đấy.

Đông Ngạc Luân Đại sững sờ, không ngờ nửa lại nhảy ra Niêm Can Xử, bộ phận này cơ cấu có chút thần bí, gã cũng có nghe qua, lúc này chưa biết phải làm như thế nào cho đúng, thì một tên thủ hạ ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ, Đông Ngạc Luân Đại sắc mặt lập tức sáng lên, nói:

– Tống đại nhân cũng không nên quên, Hoàng Thượng giao phó Niêm Can Xử quyền nắm bắt dò xét, điều tra truy bắt, nhưng quyền thẩm vấn thì không có nghe nói.

Đến phiên Tống Thanh Thư sững sờ, quyền lực thẩm vấn nghi phạm sớm muộn gì Niêm Can Xử cũng sẽ có, tựu như thời Tiền Minh Đông Xưởng Cẩm Y Vệ giống nhau, chẳng qua hiện nay Niêm Can Xử mới thành lập, về việc thẩm vấn thì Khang Hy lại chưa có ban lệnh ra, nên sắc mặt hắn liền thay đổi:

– Vậy tối nay không biết Đông công tử lấy thân phận gì mà cho người tới bắt đây? Nếu là ra mặt cho Đông gia, chỉ sợ Đông gia cũng không có quyền lực này, nếu là ra mặt cho Cửu Môn Đề Đốc, thì cũng có thể, nhưng trị an trong Kinh Thành từ trước đến giờ thuộc về Thuận Thiên Phủ Duẫn quản hạt, Đông công tử đừng nói là mình bao biện làm thay nhé…

– Tốt lắm, ta sẽ phái người đi mời Thuận Thiên Phủ Duẫn.

Đông Ngạc Luân Đại hừ lạnh một tiếng, đưa mắt ra hiệu, một tên gia tướng nhanh chóng hướng về Thuận Thiên phủ chạy đi.

Tống Thanh Thư quay đầu, trầm giọng nói với Phương Di:

– Phương phu nhân sự tình hôm nay tình khó có thể qua được, đành ủy khuất Phương phu nhân tới Thuận Thiên phủ ở vài ngày. Thuận Thiên phủ là của Nạp Lan gia, bàn tay Đông gia không với tới bên đó đâu, tại hạ sẽ cùng Nạp Lan Minh Châu trao đổi, Thuận Thiên phủ doãn có lẽ sẽ không làm khó dễ Phương phu nhân đâu, cứ yên tâm, tại hạ nhất định sẽ nghĩ đến biện pháp đem phương phu nhân cứu ra.

Bởi vì Đông Ngạc Luân Đại chỉ ra thân phận Phương Di là ngươi của Mộc vương phủ, Tống Thanh Thư cũng không có biện pháp che lấp, đành phải tìm kiếm một phương pháp khác để bảo vệ Phương Di.

Phương Di sắc mặt trắng bệch, trong mắt kinh hoàng, Tống Thanh Thư tiến đến bên tai nàng nhỏ giọng nói ra:

– Phương phu nhân yên tâm, nếu như tại hạ tìm mọi cách mà thất bại, nếu như phải cướp ngục để cứu Phương phu nhân, tại hạ cũng sẽ làm để cứu Phương phu nhân ra.

Phương Di rốt cuộc cũng phục hồi lại được thần thái, võ công Tống Thanh Thư như thế nào thì nàng biết rõ ràng, cảm kích gật đầu:

– Đa tạ Tống đại ca…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Danh sách truyện cùng bộ:
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 2
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 5
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 6 (Full)
Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 7 (Update Phần 14)
Thông tin truyện
Tên truyện Cao thủ kiếm hiệp - Quyển 2
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Truyện dâm hiệp
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 24/12/2019 03:36 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân