Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Đời học sinh – Quyển 4 » Phần 8

Đời học sinh - Quyển 4

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 8

Có lần thì đang ăn bịt bánh tráng muối do thằng Khanh đem vào thì bọn nó lại tới lăm le làm khó. Cũng may là tôi kịp vứt vào sọt rác, nếu không thì đã bị trừ điểm hạnh kiểm rồi. Báo hại tôi chưa kịp ăn miếng nào đã phải xả bánh tráng cứu người.

Tất nhiên là không phải ngẫu nhiên những lần tôi vi phạm đều có mặt bọn nó. Vẻ như công việc mỗi lần ra chơi của bọn nó hiện tại là theo dõi tôi vậy. Thành thử ra mỗi lần ra chơi tôi y như thanh niên nghiêm túc. Ngồi ngay ngắn, không quà bánh, không giỡn hớt, thậm chí còn chẳng dám lấy chai nước ra uống nữa.

Cứ tưởng như thế đã làm tụi nó nản lòng mà rút lui ấy thế mà tôi có ngờ đâu bọn nó lại dùng cách thâm sâu hơn nhiều cốt chỉ để bắt thó tôi một lần.

Đó là vào một buối sáng đẹp trời ngay thứ 5. Tôi nghênh ngang tới lớp học không quên ghé vào lớp của cái thằng cờ đỏ đó xem xét. Tình cờ thay, ngay lúc tôi nhìn nó thì cũng là lúc nó chợt ngước lên nhìn thấy tôi. Nó nhìn tôi rất lâu, nhìn hình như là nhìn dưới áo tôi chứ chẳng thèm nhìn mặt tôi lại lần nữa.

Quái lạ, tôi tiếp tục bước nhanh để tranh khỏi nhìn mờ ám của nó cũng như tranh khỏi cái lớp đầy âm khí đó.

Vẫn như mọi ngày, lớp tôi vô cùng nhộn nhịp vào buổi sáng với cái mồm vô hạn của Phú nổ cùng với cái tính đâm xuồng bể của Kiên lảng. Tôi cất cặp vào học bàn khi vào chỗ ngồi như thường lệ. Tuy nhiên vừa định chạy đến chỗ bọn nó góp vui thì Lam ngọc đã nhíu mày nhìn tôi:

– Nè nè, huy hiệu đoàn đâu không đeo vào?

Một tích tắc tôi chợt nhận ra rằng mình quên mang theo huy hiệu đoàn sáng nay. Việc mà Lam Ngọc hay nhắc nhở tôi mỗi ngày dù tôi có đem theo hay không. Nhưng cũng như những khi quên mang theo, tôi cười khì đùa với nàng:

– Chả sao đâu, ai rảnh mà đi để y mấy chuyện này!

– Hay quá nhỉ, lỡ cờ đỏ tới thì sao?

– Thì tụi nó còn cả khối việc để lo mà!

Như đã bó tay với thằng nhóc cứng đầu như tôi. Lam Ngọc thở phì một hơi rồi ngồi trở lại xuống bàn học:

– Tùy Phong, có bị họ bắt thì đừng có mà nhờ Ngọc giúp đấy!

– Thôi mà, Ngọc cứ ngồi đấy học bài đi! Không sao đâu!

Vậy là tôi vẫn tự tin lại ngồi trò chuyện với tụi thằng Toàn mà chẳng để tâm đến những lời cảnh báo của Lam Ngọc.

Mãi cho đến khi ra chơi. Do không đeo huy hiệu đoàn nên tôi hạn chế ra lớp càng ít càng tốt. Suốt cả buổi tôi chủ yếu ngồi đọc sách cũng Lam Ngọc trong lớp. Cơ mà nói đọc sách chứ chủ yếu tôi mượn quyến Đôrêmon của con nhỏ bàn trên đọc cho đỡ buồn mà thôi. Do hôm nay cũng không có bài gì nhiều nên tôi cũng không bị nàng nhắc nhở học bài cho lắm.

Ấy thế mà đọc chưa được nữa cuốn truyện, thằng Phú bỗng chạy vào hớt hải:

– Chết cha, tụi cờ đỏ đi kiểm tra huy hiệu đoàn kìa tụi bây!

– Cái gì? – Tôi giật mình gấp luôn cuốn truyện để lên bàn – Tụi cờ đỏ đang kiểm tra hả?

– Ờ, nó đang xét tới A3 rồi, có huy hiệu thì đeo vô lẹ đi!

Vừa nói nó vừa móc cái huy hiệu đang cất trong cặp ra đeo vào. Đến lúc này tôi mới chợt nhớ đến bản thân mình quên mang theo huy hiệu đoàn.

Không biết mặt tôi có chuyển màu hay không nhưng cả người tôi lúc này từ bình thường chuyển sang lạnh ngắt rồi từ lạnh ngắt chuyển sang nóng hổi chảy cả mồ hôi hột.

Chắc chắn Lam ngọc cũng nghe được tin giật gân đó. Nàng trừng mắt nhìn tôi như thể muốn nói rằng: “Đó Phong vừa lòng chưa, bây giờ đừng có thèm Ngọc cứu nhé!”

Nhưng suy nghĩ của tôi chỉ đúng ở vế đầu vì khi nhìn thấy cái bản mặt xanh lè của tôi, nàng vội tháo chiếc huy hiệu đoàn đang đeo trên ngực áo của mình xuống đưa cho tôi:

– Nè, đeo đi!

– Nhưng Ngọc…

Chưa để tôi nói tròn câu, nàng rút chiếc áo khoác của mình trong học bàn ra kéo vẹt ma tuya đến sát cổ mình lạnh giọng:

– Thế này là được rồi. Ngọc là chỉ huy cờ đỏ, bọn kia sẽ không kiểm tra Ngọc đâu!

– Ừ ừm… xin lỗi Ngọc nha, lại làm phiền Ngọc rồi!

– Từ mà lo lấy thân mình đi rồi xin lỗi sau!

Nói rồi nàng tiếp tục lật quyển vở ngữ văn lên đọc để mặt tôi với chiếc huy hiệu đoàn đã được nàng trao cho.

Tôi biết đây không phải là lúc để lưỡng lự, càng không thể phụ lòng Lam Ngọc được. Thế là tôi vọi vàng đeo chiếc huy hiệu vào ngực áo mình. Trong lòng không khỏi rạo rực khi nghĩ đến nơi mà nó thuộc về trên người của nàng.

Bọn cờ đỏ rồi cũng xông vào lớp. Không ai khác người nó kiểm tra đầu tiên chính là tôi. Giờ đây tôi đã ngờ ngợ ra rằng cái lí do bọn cờ đỏ tổ̉ chức kiểm tra huy hiệu ngày hôm nay là do hồi sáng thằng này đã không thấy tôi đeo huy hiệu đoàn. Thật đúng là cái thằng gian xảo.

– Sao, kiểm tra huy hiệu đoàn à?

Tôi chống nạnh, cố ưỡng cái huy hiệu đang đeo trên ngực áo ra để thị uy với nó. Tôi biết mình đang vuốt râu cọp nhưng chẳng còn cách nào khác để khiến nó nản chí được.

Cái cách này của tôi ban đầu thì có làm nó nản chí thật. Nó nhìn cái huy hiệu trên ngực áo tôi một lúc lâu. Cứ tưởng nó sẽ rời đi trong thất vọng thì bất chợt nó lại nhìn sang Lam Ngọc lúc này đang mặc áo khoác ngồi học bài giữa cái nắng chói chang tháng 3.

Ngay lập tức nó sinh nghi:

– Ngọc, hôm nay bị sao thế?

– À, tôi bị cảm!

– Ra vậy! Nhưng theo lý thì tui cũng phải kiểm tra bạn luôn nhỉ? Cởi áo khoác ra một tý chắc cũng không ảnh hưởng gì cho lắm ha?

Nguy thật, bây giờ nó nghi ngờ cả Lam Ngọc luôn rồi. Thật đúng là cái thằng gian manh. Nếu bây giờ mà tôi không làm gì thì thật hèn nhát quá. Tôi không thể để Lam Ngọc vì tôi mà phải bị hạ hạnh kiểm được, 10 điểm chứ ít ỏi gì.

Nghĩ vậy, tôi len lén đi khuất ra sau lưng nó rồi tháo chiếc huy hiệu ra cầm chặt trên tay. Khi Lam Ngọc kéo dần chiếc vẹt ma tuya xuống thì tôi liền la lớn lên:

– Ê, thầy hiệu trưởng tới kìa!

Ngay lập tức, cả bọn cờ đỏ liền ngoảnh mặt ra cửa. Nhân cơ hội đó, tôi định trao chiếc huy hiệu đó cho Lam Ngọc đeo vào nhưng do tụi cờ đỏ nhận ra mình bị lừa sớm quá. Tôi chưa kịp trao vào tay nàng thì nó đã quay lại.

Bấn quá làm liều. Tôi dúi luôn cái huy hiệu vào ngực Lam Ngọc rồi chạy cắm đầu ra ngoài. Bên tai còn nghe văng vẳng tiếng í ới của bọn cờ đỏ.

Tôi chạy rất nhanh, thoắc cái đã chạy đến chân cầu thang, thoắc cái nữa đã chạy xuống tầng trệt rồi ban thẳng ra ngoài căn tin của trường. Chỉ khi chắc chắn là chẳng có thằng nào đuổi theo mình, tôi mới ngồi bệt xuống chiếc ghế xõm mà thở hòng hộc như máy dầu.

Giờ này, tôi mới bĩnh tĩnh mà nhớ lại những gì xảy ra ban nãy. Tôi không ngờ mình có thể gan đến mức cắm thẳng chiếc huy hiểu vào ngực áo nàng không chút lưỡng lự. Cái giác lâng lâng vẫn còn hiện trên tay rất rõ. Nó cứ làm cả người tôi rung lên bần bật.

Sẵn đang ở căn tin, tôi vào mua một lon tăng lực rồi lại ngồi xuống ghế tu một lèo gần nửa lon. Vừa nãy tôi chạy nhanh quá, gần như sài hết toàn bộ sức lực nên bây giờ toàn thân mệt lả, chẳng muốn nhúc nhích thứ gì ngoài cánh tay uể oải cầm lon tăng lực. Vừa định tu tăng tiếp theo thì bỗng dưng một giọng nói cất lên:

– Thì ra Phong ở đây hả?

Một thoáng giật mình, tôi ngẩng mặt lên trên nơi giọng nói phát ra. Một chiếc váy đồng phục xinh xắn, một chiếc eo thon thả, một khuôn ngực đầy đặn và một khuôn mặt thanh tú với chiếc kính cận mà tưởng như bấy lâu nay đã chìm vào quên lảng.

Tôi ngỡ ngàng khi người đang đứng trước mặt tôi lúc này chính là Hoàng Mai. Vẫn với đôi mắt hấp háy đó nhưng lần này nó đã nép sau cặp kính cận lung linh tôn lên gương mặt khả ái.

Có một chút khựng người, tôi bối rối:

– À thì… chạy trốn cái bọn cờ đỏ ấy mà!

– Hì, thảo nào thấy Phong chạy ra khỏi lớp!

Em cười khì với với nụ cười xinh như thiên thần hôm nào. Tôi đã suýt bị lụy đi nếu không sựt nhớ đến bọn cờ đỏ:

– À mà sao Phong chạy đi bọn nó có làm gì nữa không?

– Hình như họ có ghi tên Phong lại đó!

– Thật hả?

– Mai cũng không rõ, nhưng Phong phải coi chừng đấy!

Nàng đẩy đẩy cái gọng kính rồi thở dài như muốn chia sẻ cũng tôi. Để tránh đi cái cảm giác thấp thỏm, hồi hộp đang quậy phá trong người lúc này. Tôi lại đảnh sang chuyện khác:

– À, Vũ đâu? Sao hôm nay Mai lại đi một mình ra đây?

– Chia tay rồi!

– Hả?

Như vẫn chưa tin nhưng gì mình nghe thấy, tôi trố mắt hả một tiếng rõ to mà tôi đồ rằng cả căn tin có thể nghe được. Thế nhưng Hoàng Mai vẫn bình thản như chẳng có chuyện gì, thậm chí còn khẽ cười trước biểu hiện đó của tôi:

– Phong làm gì ngạc nhiên thế?

– Nhưng thấy hai người…

– Không hợp thì chia tay thôi Phong à!

Lạnh lùng quá! Nếu là Hoàng Mai của chừng 1 năm trước đây chắc chắn sẽ ngồi đây khóc bù lu bù loa với tôi chứ không phải nói với chất giọng cứng cỏi như bây giờ. Tôi cảm thấy rất sốc khi hai người mà tôi cố ý muốn gắn ghép lại chia tay nhau một cách thật chóng vánh. Và nếu tôi không gặp Hoàng Mai trong tình cảnh như thế này, có lẽ mãi mãi tôi sẽ chẳng bao giờ biết được.

– Mai xin lỗi, nhưng thiết nghĩ chuyện này là chuyện cá nhân nên không tiện nói cho Phong lắm.

– À ừ…

– Với lại… – Em đột nhiên ngập ngừng – Mai thấy Phong lúc nào cũng bận với Lam Ngọc và cô bé kia nên chắc cũng không có thời gian đâu nhỉ?

Tự nhiên trong lòng tôi có một chút nhoi nhói như ai lấy tay bóp nghẹt. Tôi không biết chính xác cảm giác đó là gì, chỉ biết rằng khi Hoàng Mai xảy ra chuyện như vậy, tôi không thể nào ngồi yên mà bình thản như người xa lạ được. Chỉ có điều là bây giờ chúng tôi chẳng là gì của nhau nữa, can thiệp nhiều quá bị nói là nhiều chuyện lại càng chết hơn. Thế nên tôi chỉ hỏi với tư cách là một người bạn đơn thuần:

– Thế bây giờ Mai thấy sao rồi?

– Cũng bình thường à, chẳng vui cũng chẳng buồn. Cũng đã qua hơn 1 tháng rồi mà!

– Ờ…

Thật là lúc đó tôi chẳng biết câu nào phù hợp hơn là cái từ vô tâm đó. Nếu như thân với em hơn tôi sẽ hỏi nhiều câu như: Vì sao hai người chia tay? Thằng Vũ đó có tốt với Mai không? Mai có đối tượng mới chưa? Cơ mà chắc câu cuối tôi hỏi hơi vô duyên. Cho dù có hỏi được chắc chắn em sẽ trả lời là không.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Danh sách truyện cùng bộ:
Đời học sinh – Quyển 1
Đời học sinh – Quyển 2
Đời học sinh – Quyển 3
Đời học sinh – Quyển 4
Đời học sinh – Quyển 5
Thông tin truyện
Tên truyện Đời học sinh - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 23/11/2018 11:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nỗi đau
Chị cứ ôm ghì chặt lấy nó mà khóc tưởng chừng như là nếu chị buông tay nó lại tan biến đi mất, nó ngộp thở trong cái khe ngực căng phồng đang thút thít ấy cảm nhận từng hơi thở lên xuống của chị. Nó nghe cả những nhịp dồn dập của trái tim đang yêu của chị chắc chị lo lắng nhiều, nó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Some Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện sex phá trinh
Phá trinh 4 mỹ nhân – Quyển 1 - Tác giả Tiểu Long
Âm ma bật một cười dài rồi nói lớn: Bọn ta tưởng rằng thả mồi bắt cá sẽ tóm được nhân vật gì lợi hại. Không ngờ chỉ có mình ngươi đến đây chịu chết. Không hiểu hai con yêu nữ thường đi với gã minh chủ dỡ người La Linh hiện có ở đây không ? Bạch Thái Tiên Hồ trong lòng lo lắng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện cổ trang Truyện sắc hiệp Truyện sex phá trinh Tuyển tập Phá trinh 4 mỹ nhân
Ba đứa con trai - Tác giả Why Not Me
Buổi trưa, để cho thằng Hiếu nằm ngủ trong phòng, Tâm muốn đi dạo trong công viên của resort vì nàng không quen ngủ trưa. Vừa đi Tâm vừa nghĩ miên man đến những gì vừa xảy ra trong đời mình. Đã qua 3, 4 ngày rồi được sống bên cạnh thằng Hiếu, Tâm vẫn không thể nào tin là mình được ưu đãi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Chị dâu em chồng Đụ dì Đụ lỗ đít Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Sextoy Truyện 18+ Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện liếm đít Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex mạnh Truyện sex nặng
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân