Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5 » Phần 68

Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 5

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 68

Phòng tiếp khách…

Swain tiến nhanh vào bên trong, ở đây từ sớm đã có một người thanh niên trông khá là trẻ tuổi đang đứng đợi, khi thấy Swain bước vào người thanh niên kia vội cung kính cúi chào nói: “Chắc đây là ngài Swain, trăm nghe không bằng một thấy, được gặp ngài đúng là niềm vinh dự của tôi.”

“Cậu là….” – Swain liền hỏi

“Xin ngài cứ gọi tôi với cái tên Losto” – Người thanh niên trẻ kia đáp.

Swain ngồi lên ghế giữa phòng nói: “Nghe nói ngươi muốn hiến công thành Slithing? Làm sao ngươi biết chuyện bọn ta sắp công phá thành này?”

Losto đáp: “Không dám dấu gì ngài, tôi vốn là 1 người bên trong thành Slithing, bị lực lượng hư không chiếm đóng, trong một lần lính canh gác cổng thành bất cẩn, tôi đã trốn thoát ra được, sau khi các ngài công phá được tòa thành Lighting này thì thành Slithing chỉ cách đây không quá 2 ngày đường, tôi rất muốn các ngài công phá thành Slithing để giải cứu những người dân vô tội bị quân Hư Không bắt làm nô lệ, cầu xin ngài hãy vì những người dân hiền lành vô tội như chúng tôi mà đánh lui quân Hư Không.” – Losto quỳ xuống nói. Swain nhìn qua bộ dáng của hắn, không nhìn ra một chút gì giả dối, liền tiến lại đỡ Losto lên rồi nói: “Chàng thanh niên trẻ, cậu thực sự là một người biết nghĩ cho người khác, được rồi, ta nghe nói cậu có cách công phá thành này đúng chứ? Vậy mau nói cho ta nghe…”

Losto gật đầu rồi móc ra từ trong người một mảnh vải trắng, trên đó vẽ toàn bộ sơ đồ và cách sắp xếp đội quân phòng ngự của binh lính Hư Không bên trong, thậm chí ngay cả ngày giờ binh sĩ giao ca trực trên đó cũng viết tỉ mỉ.

Swain kinh ngạc lắc đầu nói: “Không ngờ rằng, cậu lại làm tỉ mỉ đến thế, có thứ này việc công phá thành Slithing sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều.”

Losto mỉm cười nói: “Vì tôi đã bị giam trong thành Slithing được một thời gian dài, cho nên việc sắp xếp binh sĩ canh phòng bên trong đó cũng nắm rõ đôi chút… ngài Swain liệu có thể công phá thành và giải cứu được những người dân bên trong được không.”

“Cậu yên tâm, bọn ta sẽ không để bất cứ một người nào chịu khổ dưới sự áp bức của quân Hư Không đâu.” – Swain vỗ vai của Losto nói.

Losto gật đầu mỉm cười sau đó nhìn quanh kì lạ hỏi: “Ngài Swain tôi muốn hỏi chỉ huy John đâu rồi ạ? Tôi rất muốn gặp người anh hùng trẻ tuổi này, ngài không biết đấy thôi, những người dân bị bắt làm nô lệ bên tron thành Slithing ai ai cũng truyền tai nhau những chiến công của chỉ huy John, bọn rất thần tường ngài ấy.”

Swain lắc đầu nói: “Ta nghĩ cậu không nên nhắc đến chuyện này, hiện tại John đang có chút việc không tiện gặp ai cả.”

Losto ờ ờ mấy tiếng rồi như chợt nhớ ra điều gì đó vội nói: “Ngài Swain không biết ta có chuyện này có nên nói không?”

“Có gì ngươi cứ nói” – Swain liền đáp.

“Chả là trước khi vào đây, tôi có nghe nhiều binh sĩ bàn tán nhau về việc một cô gái trong Liên Minh bị thương rất nặng, hình như là thương tổn về linh hồn thì phải, không biết có phải như vậy không?” – Losto nói.

Swain có hơi chút kinh ngạc, không ngờ chuyện này lại để nhiều người biết đến thế, ông cảm thấy mình thật tất trách, không kịp phong tỏa tin tức từ sớm, nếu binh sĩ biết thêm thông tin vì việc này mà John mất tinh thần chắc chắn sĩ khí quân đội sẽ tụt giảm không phanh.

Losto thấy Swain đăm chiêu không đáp, hắn liền biết chuyện mình vừa nói đến 8 – 9 phần là đúng, Losto liền nói: “Ngài Swain nếu không ngại có thể cho tôi gặp cô gái ấy được chứ? Không dấu gì ngài, gia đình tôi mười đời làm nghề thầy thuốc, có thể giúp được gì đó.”

“Ngươi sao? Đừng có nói bậy, ngay đến cả Soraka thần y trong Liên Minh bọn ta cũng bó tay nữa mà…” – Swain có chút kinh ngạc với lời đề nghị của hắn nhưng nghĩ đến việc Soraka còn bó tay thì một người như hắn sao có thể?

Losto năn nỉ nói: “Ngài Swain xin hãy cho tôi 1 cơ hội, 10 đời làm nghề thầy thuốc của gia đình tôi đã nghiên cứu ra một loại thuốc có thể chữa trị thương tổn linh hồn rất tốt…”

“Ngươi nói sao?” – Swain giật bắn người kinh ngạc.

Bạn đang đọc truyện Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5 tại nguồn: http://truyensextv.com/lien-minh-huyen-thoai-quyen-5/

“John… John….” – Swain chạy như bay quay trở lại căn phòng kia với hi vọng có thể nói cho hắn biết được chuyện mà lão vừa nghe, thế nhưng ngay khi vừa đến phòng thì ở đó không có một bóng người, cả căn phòng trống trơn.

“John đâu? Cậu ta đi đâu rồi? Cả Sona cũng không thấy.” – Swain cuống cuồng chạy quanh tìm kiếm nhưng vẫn chưa thấy John ở đâu.

“Ông làm gì vậy Swain?” – Soraka và Karma bắt gặp Swain bộ dáng vội vả lập tức tiến lại hỏi.

“John… hai người có thấy cậu ta đâu không?” – Swain vội vàng nói.

“Mà có chuyện gì trông ông gấp gáp vậy?” – Soraka nhìn Karma tỏ ra khó hiểu vội hỏi.

“Đừng nói nhiều, hai người có thấy cậu ấy đâu không?” – Swain lặp lại câu hỏi.

“Ở khu vườn phía sau, chúng tôi vừa gặp cậu ấy bế theo Sona đến đó.” – Karma liền trả lời.

“Bịch bịch…” – Swain quay người chạy thật nhanh về phía khu vườn, Soraka và Karma nhìn nhau, họ lập tức nhận ra có điều gì đó bất thường vội đuổi theo, vừa chạy Soraka vừa hỏi: “Swain rốt cuộc có chuyện gì vậy? Nói chúng tôi nghe được không?”

Swain vừa chạy vừa đáp: “Chuyện dài dòng lắm tôi sẽ kể sau, bây giờ phải tìm John, chúng ta có hi vọng cứu được Sona rồi.”

“Cái gì?” – Karma và Soraka kinh ngạc đến trợn mắt nhìn nhau.

Bước chân của ba người nhanh chóng được tăng cao.

Khu vườn phía sau, lúc này John đang ôm chặt Sona ngồi trên một chiếc ghế đá… Swain vừa chạy vào lập tức thấy John, ông ấy liền hô lên: “John… mau đem Sona quay về phòng, tôi có cách để cứu Sona sống lại… mau lên…”

John tỏ ra thờ ơ đáp: “Swain, ông không cần làm cách đó để an ủi tôi đâu, Sona không thể cứu sống, ngay đến Karma và Soraka còn bó tay thì ông làm sao cứu được chứ?”

Swain không quan tâm những gì John nói, ông ấy quắc tay nói: “John, tôi không phải là người cứu Sona, tôi đã tìm ra một người có khả năng cứu cô ấy, không phải cậu rất muốn Sona sống lại sao? Cho dù có 1% cơ hội thì cũng nên thử chứ.”

“Sao?” – John xoay đầu nhìn Swain vội hỏi: “Ông tìm ra người có thể cứu được Sona sao? Không lẽ người này y thuật còn cao hơn cả Soraka và Karma?”

“Cao hơn thì không biết chắc, nhưng người này bảo có loại thuốc có thể khôi phục lại linh hồn cho cô ấy, John, đây là cơ hội, chúng ta phải thử..” – Swain nói lớn.

“Được, mau gọi người đó đến.” – John nói không cần suy nghĩ, hiện tại chỉ cần một chút hi vọng cứu sống Sona là hắn đã vui lắm rồi, ngay tức khắc, John bế Sona quay trở về phòng, còn Swain thì lập tức phái người gọi Losto đến.

Chừng 10 phút sau, tại căn phòng kia, John, Swain, Karma và Soraka đã có mặt trong đó, đối diện với họ chính là người thanh niên mang tên Losto.

“Ngài chính là John đúng không? Thật vinh dự khi được gặp mặt ngài…” – Losto tươi cười hứng khởi nói.

John đưa tay nói: “Tạm thời khoan nói chuyện đó đã, ta nghe Swain nói lại, cậu biết cách cứu chữa cho Sona đúng không? Cậu làm cách nào?”

“Cứu thì không dám chắc, nhưng tôi có một loại thuốc có khả năng chữa trị linh hồn, đây cái này” – Losto móc từ trong túi áo ra một bình thuốc, đổ từ trong đó ra một viên thuốc hình tròn màu đỏ nói.

“Có thể cho tôi xem qua được chứ?” – Karma tiến lại nói, Losto gật đầu rồi đưa cho Karma kiểm tra.

Swain lập tức nói: “Cậu ta bảo, gia đình của mình hơn mười đời làm nghề thầy thuốc, và họ đã bỏ cả cuộc đời của mình để nghiên cứu và chế tạo ra loại thuốc để chữa trị linh hồn, John, chúng ta cần phải thử… biết đâu…”

“Loại thuốc này rất lạ, không có mùi gì cả, cũng chưa từng thấy trước đây, nhưng cũng không thấy có gì bất thường cả.” – Karma trả lại viên thuốc cho Losto nói.

John nhìn Losto, người thanh niên trước mặt trông chừng cũng chạc tuổi hắn, nhìn qua cũng không có gì đặc biệt cả, hắn gật đầu nói: “Được rồi, cậu mau cho cô ấy uống thuốc đi, dù là cơ hội nhỏ nhất chúng ta cũng phải thử.”

Losto cầm viên thuốc đến bên cạnh Sona, đôi mắt hắn ta nhìn Sona một lúc sau đó mới cúi người đặt viên thuốc lên môi của Sona, viên thuốc kia vừa chạm vào môi của cô lập tức hóa thành một dòng khí trôi vào trong người Sona.

“Bây giờ làm gì tiếp?” – John đứng bên cạnh lo lắng hỏi.

Losto liền đáp: “Bây giờ phải chờ đợi thôi.”

Karma tiến lại cạnh Sona, tay đặt lên đỉnh đầu của cô kiểm tra sau đó sử dụng tinh thần lực của mình điều khiển kính Mantra bên người bay lơ lửng giữa giường, từ chiếc kính Mantra bắn ra một luồng sáng chiếu vào đỉnh đầu của Sona, đôi tay của Karma phát ra thứ ánh sáng màu lục bảo dịu nhẹ liên tục đảo qua lại điều khiển chiếc kính Mantra.

“Hả” – Đột nhiên Karma há lên kinh ngạc, những người xung quanh tinh ý nhận ra điều này, Soraka liền hỏi: “Có chuyện gì vậy? Karma, Sona làm sao à?”

“Linh… linh hồn của Sona đang hồi phục, thật không thể tin được” – Karma lắp bắp nói.

“Sao!” – Soraka kinh ngạc chạy đến nắm lấy tay của Sona bắt đầu xem xét, sắc mặt của cô kinh ngạc không kém Karma là mấy, mạch của Sona đang bắt đầu đập trở lại, máu đang từ từ điều hòa, tim đang từng bước co bóp….

“Sona… Sona cô ấy được cứu rồi đúng chứ?” – John liền hỏi, đôi mắt đỏ hoe…

“John… thật không thể tin được, viên thuốc ấy đã cứu Sona… cô ấy đang dần khôi phục sự sống, linh hồn cũng đang bắt đầu được chữa trị…” – Karma liền đáp.

“Ha… ha…” – John cười như điên, một cảm xúc khó tả trào dâng, Sona được cứu sống thì còn cái điều gì tuyệt vời hơn, John lao đến giữ chặt lấy vai của Losto cười nói: “Losto, ta nợ cậu một ân huệ, cậu muốn gì, tôi cũng sẽ cố gắng giúp cậu… cậu cứ nói.”

Losto mỉm cười nói: “Được giúp ngài là niềm vinh hạnh của tôi rồi, tôi đâu cần đòi hỏi gì.”

“Thực ra Losto vốn là người dân của thành Slithing, trong một lần may mắn cậu ấy trốn thoát ra khỏi đó được, sau đó cố gắng đến đây đưa ra sơ đồ và vị trí chốt chặn của binh lính hư không tại thành Slithing với mong muốn chúng ta mau công phá thành Slithing để giải cứu những người dân đang bị giam trong đó.” – Swain liền nói.

“Được, Losto, cậu cứ yên tâm bọn ta nhất định sẽ giải phóng những người dân đang bị bắt tại thành Slithing đúng như mong ước của cậu, Swain ông mau chuẩn bị binh lực, ba ngày nữa chúng ta sẽ đưa quân đi công phá thành Slithing.” – John nói như đinh đóng cột.

Losto vội nói: “John, liệu ngài có thể cho tôi tham gia trận chiến này được không? Tôi muốn mình đóng góp gì đó trong việc giải cứu những người thân quen của mình.”

“Được” – John lập tức đáp ứng.

“John, bây giờ mọi người ra ngoài được chứ? Chúng tôi cần trị liệu cho Sona, để cô ấy mau chóng hồi phục.” – Soraka tiến lại nói.

“Được được” – John mỉm cười sau đó cùng Swain và Losto rời khỏi phòng.

Ngay lập tức ngày hôm sau, John đích thân chỉ huy lực lượng cùng với Losto công phá thành Slithing như đúng những gì mà Losto mong muốn, với khí thế, sức mạnh quân đội hiện tại, cộng với những ghi chép chính xác mà Losto cung cấp việc công phá thành Slithing không quá khó khăn và càng kì lạ hơn những binh sĩ hư không bên trong thành không hề có chút phản kháng quá mức, giống như họ chấp nhận buông xuôi vậy.

“Ngài John, ơn giải cứu thành Slithing này Losto tôi không biết lấy gì báo đáp….” – Losto đứng bên cạnh John cười nói.

John liền đáp: “Losto, ta nợ cậu một ân huệ, thực ra hành Slithing này không sớm cũng muộn ta sẽ cho quân đội chiếm lại nó, ta vẫn còn nợ cậu một món nợ…”

“Ngài đừng nói thế….” – Losto cười hì hì gãi đầu.

“John… John…” – Karma chạy vội vã đến bên cạnh John nói: “Sona, cô ấy tỉnh lại rồi, cậu mau đến ngay đi…”

“Sao! Sona tỉnh lại rồi à?” – John lập tức chạy như bay đến phòng Sona đang chữa trị.

Losto nhìn theo bóng lưng của John mỉm cười rồi xoay người rời đi…

Lúc này Sona đã tỉnh lại, cô nằm yên bất động trên giường, bên cạnh là Soraka… John chạy vào lập tức đến bên cạnh Sona nắm chặt lấy tay cô vui mừng nói: “Sona, cuối cùng em cũng tỉnh lại, thật làm ta mừng quá…”

Thế nhưng hành động của Sona thật kì lạ, cô nhìn John như nhìn một người lạ mặt, cánh tay lập tức rút lại, đầu quay về hướng khác…

John kinh ngạc nhìn Soraka bên cạnh hỏi: “Soraka, chuyện gì vậy? Sao Sona.. cô ấy..”

Soraka cũng kinh ngạc không kém nhưng tạm thời chưa tìm ra đáp án nên cô suy luận nói: “Có thể việc linh hồn của cô ấy bị tổn thương nặng mới vừa khôi phục nên nhất thời không nhớ cậu là ai, có thể trong vài ngày nữa thông qua việc chữa trị của Karma trí nhớ của cô ấy sẽ khôi phục lại cũng nên.”

“Ừ” – John gật đầu, bây giờ chỉ có cách giải thích đó là chấp nhận được, nhưng việc Sona nhìn hắn với ánh mắt như với người lạ mặt khiến hắn cảm thấy có chút gì đó rất khó chịu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Danh sách truyện cùng bộ:
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 1
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 2
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 3
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 4
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 5
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 6
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 7
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 8
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 9
Liên Minh Huyền Thoại – Quyển 10
Thông tin truyện
Tên truyện Liên Minh Huyền Thoại - Quyển 5
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện chưa được phân loại
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 19/02/2017 12:34 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Bà Nguyệt ngứa lồn
Thời gian cứ dần trôi, bà Nguyệt đã bị bọn đàn em của thằng Lâm cưỡng hiếp không biết bao nhiêu lần, cơ thể bà không còn chút sức lực, thậm chí việc van xin lúc này đối với bà cũng khó khăn. Căn phòng được đóng kín tuy nhiên chút ánh sáng từ bên ngoài cũng đủ để bà Nguyệt biết 1 ngày...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện móc lồn Truyện sex cưỡng dâm
Gia đình nhà cô Lan
Lan Anh tên trên giấy tờ là Nguyễn Thị Lan. Nhưng ở nhà mọi người gọi là Lan Anh cho dễ thương. Lan Anh đúng nghĩa là con nhà người ta. Học sinh giỏi Nhất của tỉnh lẫn thành phố, các bằng khen, cúp, huy chương giải nhất trong các cuộc thi học sinh giỏi lớn nhỏ của tỉnh và thành phố nhiều không...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ mẹ ruột Mẹ bú cặc con Truyện bú cặc
Cô giáo Vân
Sau chừng vài phút ổn định lại tâm lý thì giọng chị Vân đang nói chuyện sang sảng bên phía bàn tiếp khách vang lại kéo tôi về thực tại. Cái cảm giác con cu căng tức ở phía dưới khó chịu kinh khủng nhưng vẫn phải giả vờ như không có chuyện gì xảy ra mà liếc về phía chỗ chị Vân và người...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex cô giáo
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân