Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tân Tiếu ngạo giang hồ » Phần 6

Tân Tiếu ngạo giang hồ

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 6

– Tới đây, tới đây. Hai vị quan nhân, hai người cần gì ạ

– Bà nói xem, chúng ta đã tới đây lâu rồi, không thấy cô nương xinh đẹp nào hết, bà cầm tiên ta đưa rồi, thật là không thỏa đáng, có tin ta sẽ phá nát nơi này của bà không hả?

– Đừng.. đừng… Xảo nhi qua đây, hai vị ngắm cô gái này có được không vậy.

– Nhan sắc thật tầm thường, cút đi. – Một tên giọng bực bội.

– Đại gia, ngài đừng bực bội, tôi sẽ dẫn ngài đi tìm Liễu Hồng, Liễu Hồng đang ở ngay đây, không thì Liễu Nhi cũng được bọn họ đều rất đẹp, là hoa khôi của quán chúng tôi đó.

Ánh mắt chúng hướng lên trên lầu hai, bỏ qua những lời nói của Tú bà và hướng về một cô gái đang đi xuống, đó chính là cô nàng Đông Phương Bất Bại, vừa nhìn thấy nàng, con cu chúng đã lại dựng đứng như cột buồm, nàng còn đẹp và mặn mà hơn cả cô gái mà chúng bắt được ban nãy.

– Đại sư ca, đại sư ca, mau nhìn xem. – Lục hầu nhi lên tiếng.

– Nhìn cái gì cơ chứ.

Lệnh Hồ Xung ngước mắt lên và cũng nhìn thấy Đông Phương, chàng cũng ngỡ ngàng vì nhan sắc của nàng. Hai tên kia thì khỏi nói, ngây người ra, một tên lao vút tới nắm lấy tay nàng, nhưng Đông Phương nhanh chóng rụt tay lại, xoay người né tránh và nói:

– Thôi đi, hôm nay ta mệt rồi, để lần sau nhé. – Rồi quay lưng đi thẳng.

– Nàng thú vị thật, trước giờ chưa có ai thoát khỏi tay ta cả. Xem ra nàng không muốn sống nữa rồi. Nhân Hào, đuổi theo. – Người có tên là Nhân Hào hô rõ một tiếng rồi đi theo sư huynh của hắn.

– Đi thôi. – Lệnh Hồ Xung lên tiếng

– Đi Đâu? – Lục Hầu nhi ngây thơ hỏi.

– Cứu cô nương đó.

Cả bốn người đuổi theo Đông Phương với hai mục đích khác nhau, một cặp thì bắt để chiếm đoạt nàng, cặp còn lại thì định anh hùng cứu mỹ nhân. Đúng lúc đó Linh San đi qua và gặp họ. Nàng chỉ kịp nhìn thấy cặp Lệnh Hồ Xung, Linh San có gọi lớn nhưng họ không nghe thấy, thấy vậy nàng liền đuổi theo.

Đông Phương đi vào một con phố nhỏ, đêm khuya không một bóng người, chỉ có ánh trăng sáng vằng vặc, nàng biết hai tên chó dâm đang đuổi theo mình, nàng định bụng sẽ thử xem khả năng giường chiếu của hai tên này đến đâu. Thỏa mãn xong sẽ tiễn chúng về với tổ tiên ngay lập tức. Đông Phương đứng lại, nàng đang chờ bọn chúng lên. Cả hai định lao lên thì có một giọng nói phía sau vang lên:

– Sư phụ thường dạy bảo bọn ta, ra ngoài hành tẩu giang hồ thì phải cần quen biết các anh hùng hào kiệt trên giang hồ. Đệ có biết trên giang hồ gần đây vị anh hùng thiếu niên nào nổi tiếng nhất không hả? – Tiếng nói đó là của Lệnh Hồ Xung.

– Đại sư ca, đệ thực sự không nghĩ ra, là ai vây?

– Đúng là kiến thức nông cạn, đương nhiên là Thanh Thành tứ tú, đại danh lừng lẫy rồi. Đệ có biết tại sao bọn họ lại được gọi là Thanh Thành tứ tú không?

– Đại sư ca, cái này đệ lại càng không biết rồi, mong huynh chỉ giáo.

– Không biết chứ gì, bởi vì bọn họ không phải là người, mà là cầm thú.

– Lý nào là vậy, ngươi là ai, khốn kiếp, tại sao lại sỉ nhục Thanh Thành tứ tú bọn ta? – Nhân Hào lên tiếng.

– Nói đúng lắm, tại hạ Lệnh Hồ Xung phái Hoa Sơn

– Ta cứ ngỡ à ai, hóa ra là đại đệ tử phái Hoa Sơn Lệnh Hồ Xung à, phái Thanh Thành của chúng ta với phái Hoa Sơn của các người, nước sông không phạm nước giếng, tại sao các ngươi dám buông lời sỉ nhục Thanh Thành tứ tú bọn ta.

– Ta sỉ nhục các ngươi? Lục Hầu Nhi, ta sỉ nhục bọn họ à?

– Tuyệt đối không có?

– Đúng vậy, hai vị đây nhìn ngang nhìn dọc, cũng vô cùng giống thú đội lốt người, ta nói các người là Thanh thành tứ thú có sai chỗ nào đâu chứ? Ha ha ha

– Lệnh Hồ Xung, ngươi còn dám ăn nói ngông cuồng, đừng trách bổn đại gia không khách khí.

– Ấy, tuyệt đối đừng khách khí với ta, ta đây sợ nhất là người khác khách khí đó.

– Đừng phí lời với hắn, cho hắn nếm thử Tùng Phong kiếm pháp của Thanh Thành phái bọn ta.

Dứt lời, cả bốn người thanh niên cùng rút kiếm, lao vào nhau đâm chém loạn xạ, tiếng kiếm va chạm nhau vang cả một góc trời. Đông Phương lặng lẽ quay lại nhìn, bất chợt nàng thấy chàng thanh niên tên Lệnh Hồ Xung thật tuấn tú, lại có một chút gì đó rất phong nhã, còn ra vẻ anh hùng cứu mỹ nhân, thực chất chàng không biết rằng chàng vừa cứu hai tên khốn kia chứ không phải là nàng.

Đánh nhau một lúc, Lệnh Hồ Xung dùng kiếm pháp của phái Hoa Sơn đánh cho bọn Thanh Thành tứ tú văng ra cả chục thước. Sau khi đánh bại bọn chúng, chàng còn buông lời nhạo báng khiến bọn chúng vô cùng tức giận, hai tên khốn đó đứng dậy, cầm hai quả pháo ném về phía Lệnh Hồ Xung, chàng hoảng hốt chạy như bay về phía Đông Phương, ôm chầm lấy nàng rồi ngã xuống, đúng lúc quả pháo phát nổ, may mà không có ai bị thương.

Lệnh Hồ Xung ôm Đông Phương ngã đè xuống nàng, không hiểu vô tình hay cố ý, một bàn tay chàng đã đặt lên ngực nàng, môi chàng thì chạm đúng vào vùng cổ trắng ngần của nàng, dù qua một lớp vải, nhưng Lệnh Hồ Xung cũng nhận ra đây là bộ ngực to tròn và rất mềm mại. Nhận ra sự thất thố của mình, chàng vội vàng đứng dậy rồi nâng Đông Phương lên và hỏi nàng:
– Cô nương không sao chứ.

Đông Phương mỉm cười lắc đầu. Đúng lúc đó, người lạ bịt mặt lao vút đến đạp bên nọ bay bên kia và đáp xuống giữa mọi người. Hai tên Thanh Thành phái thủ thế hỏi:

– Ngươi là ai?

– Tiểu bối vô liêm sỉ, nhìn thấy Đông Phương Bất Bại ta tới lại dám không hành lễ, lại còn dám hỏi ta là ai không muốn sống nữa sao?

– Đông Phương Bất Bại, sư huynh chúng ta không dây vào được đâu nhanh đi thôi.

– Là Đông Phương tiền bối, xin thứ lỗi cho vãn bối hoa mắt, xin cáo từ, đi

Hắn lướt qua người tự xưng là Đông Phương Bất Bại, rồi bất ngờ dùng tay lột mặt lạ của người đó ra. Quá bất ngờ, người kia không kịp phản ứng chỉ nghe kịp kêu một tiếng “ngươi” thì hắn đã cười ha hả đắc chí. Lệnh Hồ Xung đã kịp nhận ra đó là tiểu sư muội của mình, Nhạc Linh San

– Thật không ngờ, Đông Phương Bất Bại oai danh lừng lẫy lại chính là nàng hả? Không phải chúng ta vừa trải qua những phút giây rất thoải mái đó sao? Nàng đã quên bọn ta rồi à. Ha ha ha…

– Bọn khốn kiếp các ngươi…Hôm nay ta sẽ lột da các ngươi để rửa hận.

Hai tên khốn kiếp đó biết Lệnh Hồ Xung đang ở đây, chúng lại không thể đánh bại được chàng, nếu để chàng biết bọn chúng xuýt chút nữa là hãm hiếp thành công tiểu sư muội của chàng thì chắc chỉ có nước chết. Bọn chúng nháy nhau tìm cách tháo thân. Một tên giơ quả pháo ra, bắn thẳng về phía Nhạc Linh San, Lệnh Hồ Xung thấy vậy, lao vút đên, quả pháo vừa bay ra khỏi tay hắn, thì ngay lập tực có một mũi kim thêu không biết ở đâu bay tới làm nỏ nổ tan tành trên không trung. Sự việc diễn ra nhanh đến nỗi không ai kịp nhìn thấy điều gì. Lúc đó Lệnh Hồ Xung cũng lao đến nơi, tung một cước đạp thẳng vào hai tên đó, khiến bọn chúng bắn ra xa. Hai tên khốn vội vàng đứng dậy, cắp đuôi chạy mất.

Lệnh Hồ Xung chạy đến bên Nhạc Linh San, nhưng nàng còn ra vẻ giận dỗi:
– Tiểu sư muội? Muội không sao chứ?
– Còn mặt mũi hỏi muội sao? Huynh có biết là xuýt chút nữa muội…muội…thật là tức chết mà.
– Tiểu sư muội, muội đừng giận mà, ta vì cứu một vị cô nương…cô ấy đâu rồi.
– Còn cô nương nữa, lần này, huynh có mười cái miệng cũng không giải thích rõ ràng được.

Nhạc Linh San tức giận bỏ đi, mặc cho Lệnh Hồ Xung cứ chạy theo để phân trần, nàng cũng chẳng thèm để ý. Đông Phương Bất bại đã trở về Hắc Mộc Nhai, lần này nàng lại ăn mặc giả trai, trong bộ áo của giáo chủ đương nhiệm, trông phong thái của nàng thật oai phong lẫm liệt:

– Giáo chủ, người đã trở về, chuyến đi của người lần này thuận lợi chứ.
– Có bổn tọa ra tay, có thể không thuận lợi sao? Trong giáo mọi sự đều tốt chứ?
– Đều tốt, giáo chủ, Ngọc Nương đã hầm canh tổ yến, người dùng một chút nhé.

Nói đoạn, người tì nữ có tên Ngọc nương múc cho nàng một bát canh hầm tổ yến, Đông Phương Bất Bại không chút nghi ngờ, nàng uống một hơi cạn sạch mà không biết Ngọc nương đã nở một nụ cười đầy ẩn ý. Uống xong bát canh, nàng mới để ý thấy sắc mặt Ngọc Nương có chút kỳ lạ, nhưng nàng cũng không tiện hỏi. Thấy mắt Ngọc Nương cứ nhìn chằm chằm vào bát canh tổ yến, nàng mời nghi ngờ. Đông Phương đứng phắt dậy, đập tan bát canh tổ yến, nàng hỏi Ngọc Nương:

– Ngươi…ngươi dám hạ độc bổn tọa.

Ngọc Nương vội vàng quỳ xuống:

– Thuộc hạ đáng chết, thuộc hạ có nỗi khổ bất đắc dĩ xin giáo chủ tha thứ.

Đông Phương Bất Bại chỉ kịp hét lên một tiếng “ta giết ngươi” thì thổ huyết tương rồi nàng gục xuống tắc thở. Ngọc Nương run lên bần bật, nàng thỏ tay vào mũi kiểm tra, thấy Đông Phương đã không còn thở nữa, nàng sợ sệt thu mình vào một góc và khóc nức nở, có lẽ vì nàng không nỡ. Được một lúc, lấy lại bình tĩnh, nàng lạy Đông Phương Bất Bại rồi chạy ra khỏi giáo đường mà không để ý rằng Đông Phương Bất Bại đã mở mắt.

Ngọc nương chạy về phòng của mình, nơi có một nam nhân đang chờ sẵn nàng ở đó. Thấy hắn Ngọc Nương vui mừng khôn xiết, nàng ôm trầm lấy hắn, hắn cuống quýt hỏi:
– Ngọc Nương, thế nào rồi, ổn thỏa chưa.

Thấy nụ cười rạng rỡ trên môi Ngọc Nương, hắn biết là mưu kế của hắn đã thành công mỹ mãn. Hắn ôm trầm lấy Ngọc Nương vào lòng, Ngọc Nương siết chặt lấy hắn, hai người âu yếm nhìn nhau, nàng từ từ nhắm mắt chờ đợi, không để Ngọc Nương phải chờ lâu, hắn đặt lên môi nàng một nụ hôn nồng nàn cháy bỏng, Ngọc Nương lùa lưỡi sang miệng hắn, đáp trả nhiệt tình, vừa hôn nhau hai người vừa cởi quần áo cho nhau, chỉ chốc lát, cả hai người đã không còn mảnh vải nào trên người.

Khi đứng trước mặt nàng, Ngọc Nương thấy dương vật người yêu dựng đứng lên như cột cờ, nàng thích thú lắm. Nước nhờn đã rỉ ra chảy xuống 2 bắp đùi nàng, hắn như con hổ đói ôm chầm lấy Ngọc Nương rồi bế nàng lên, vục mặt vào vú nàng bú mút liên hồi, vừa nút vú hắn vừa đi đến giường, đặt nàng xuống giường, Ngọc Nương nằm ngửa trần truồng, phơi bày một thân hình trắng nõn nà, tràn đầy sức sống.

Bàn tay hắn thích thú chu du xoa bóp khắp thân thể Ngọc Nương, rồi hắn kê miệng phủ lên người nàng bằng những nụ hôn và liếm ướt cổ nàng, vai nàng, sau đó hắn nút vú Ngọc Nương như điên, nàng nhắm nghiền mắt tận hưởng cơn mây mưa vừa phủ xuống người nàng, tận hưởng cái cảm giác mà nàng thèm thuồng mà hắn thường mang lại cho nàng trong những lần vụng trộm ra ngoài.

Có lẽ vì quá nứng nên tên kia cũng không thể chờ đọi lâu hơn nữa, sau khi liếm lồn nàng chán chê, khiến cho dâm thủy Ngọc Nương trào ra lênh láng, hắn kê con cặc vào cửa mình Ngọc Nương và nắc cu như vũ bão vào lồn nàng… Ngọc Nương uốn cong người đón nhận nàng thích kiểu làm tình mạnh mẽ sung sức này, nó khiến nàng được thỏa mãn rất nhiều. Nàng sung sướng vô cùng, 2 bàn tay nàng vuốt ve khắp lưng và mông người yêu để tạo thêm cảm hứng cho hắn.

Ghì chặt hắn vào sát người mình, nàng rên lên theo từng nhịp nắc của hắn, cả hai cùng uốn éo, rên rỉ, hắn nắc mấy chục cú suốt gần cả tiếng đồng hồ mà vẫn thấy chưa đã, hôm nay Ngọc Nương đã làm cho hắn một việc quá lớn, hắn sẽ phục vụ nàng thật đã đời như để trả công nàng vậy, một lát sau, hắn rùng mình xuất tinh, từng đợt tinh khí ấm nóng phun ào ạt vào tận tử cung Ngọc Nương, nàng cũng bật lên tiếng rên cực khoái và xuất tinh cùng lúc.

Sau khi làm tình một trận mê mệt, hắn vuốt má Ngọc Nương và âu yếm nói với nàng:

– Ngọc Nương, cám ơn nàng, nhờ nàng mà ta đã giúp phái Tung Sơn lập được đại công rồi.

– A Long, vậy chuyện của chúng ta? Bao giờ…bao giờ chàng sẽ cưới thiếp đây. – Ngọc Nương đỏ mặt

Hắn mặt lạnh tanh, lặng lẽ dìu nàng đứng dậy, sau khi mặc quần áo cho nàng và hắn xong xuôi, hắn mới nói:

– Ngọc Nương, chúng ta ở bên nhau vốn dĩ là thiên địa bất dung, ta luôn nghĩ nếu như muội lập được công lao này thì sẽ có thể cầu xin sư phụ. Nhưng ta lại nghĩ chúng ta muốn trừ ma vệ đạo, lại phải dựa vào một người con gái như thế quá mất oai phong rồi.

– A Long, vậy huynh muốn thế nào? – Ngọc Nương nghi gờ mình bị lợi dụng

– Ta muốn…ta chỉ đành…có lỗi với muội thôi.

Dứt lời, hắn xoay người một cú, rút ra con dao găm mà hắn đã giấu trong áo hắn, nhằm hướng Ngọng Nương đâm thẳng vào tim nàng. Lưỡi dao của A Long vừa chạm đến ngực Ngọc Nương thì có một phi tiêu lao vút vào trong phòng, cắm thẳng vào con dao khiến nó rơi xuống đất. A Long chưa hiểu chuyện gì thì cánh cửa bật mở, một bong người bay vào, hắn chưa kịp phản ứng thì toàn thân tê liệt, không sao cử động được, người xuất hiện trước mặt hai người chính là Đông Phương Bất Bại.

Ngọc Nương ngỡ ngàng…

Đông Phương Bất Bại lên tiếng:

– Ngọc Nương? Ngươi vì một nam nhân như vậy, mà phản bội lại bổn giáo chủ, có đáng không? Ngươi nghĩ rằng một chút độc dược đó, thì có thể đưa ta vào chỗ chết sao? Nếu vậy thì ta đã chết cả một vạn lần rồi.

Ngọc Nương cúi đầu hổ thẹn, Đông Phương Bất Bại tiếp lời:

– Tuy nhiên nể tình ngươi khi ra tay với ta vẫn còn một chút áy náy trong lòng, chỉ cần chính tay ngươi giết hắn, ta có thể tha chết cho ngươi.

Dứt lời, nàng dùng nội công hút con dao găm của A Long lên và đặt vào tay Ngọc Nương. Ngọc Nương cầm con dao, từ từ bước đến nơi A Long đứng với ánh mắt đầy căm giận kèm theo một nỗi đau khổ tột cùng mà không thể giấu đi được, A Long thì liên tục lắc đầu, ánh mắt hắn van xin nàng. Khi đến gần A Long, Ngọc Nương giơ con dao lên, hắn nhắm mắt chờ đợi “Phập” một tiếng, A Long run bắn người, hắn mở mắt, hắn không làm sao cả còn Ngọc Nương thì đang ôm bụng mình với con dao găm trong người, nàng từ từ ngã xuống. Đông Phương Bất Bại vội vã đỡ lấy Ngọc Nương, nàng đau xót hỏi:

– Ngọc Nương, sao ngươi lại ngốc như vậy?

Ngọc nương yếu ớt trả lời:

– Vì tôi yêu huynh ấy. Giáo chủ, người có lẽ không biết hương vị của tình yêu ngọt ngào đến như thế nào đâu. Dù chỉ chìm đắm trong khoái lạc vài ngày, nhưng tôi nguyện dùng sinh mệnh này để…đổi lấy mạng sống…cho huynh ấy…cầu xin giáo chủ… – Ngọc Nương nói trong nước mắt rồi nàng từ từ tắt thở.

Đông Phương Bất Bại lau nước mắt, nàng rút con dao ra khỏi người Ngọc Nương và dùng nội công đẩy Ngọc Nương về phía A Long, con dao cắm thẳng vào hắn khiến hắn từ từ nhắm mắt và tắt thở…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Thông tin truyện
Tên truyện Tân Tiếu ngạo giang hồ
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Đụ tập thể, Sextoy, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện cổ trang, Truyện liếm lồn, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex mạnh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 31/10/2018 12:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cô chủ nhiệm
Sự thỏa mãn thân xác đi qua, tôi và cô nằm ôm nhau và ngẫm nghĩ lại những gì vừa trải qua. Tôi cũng chưa biết phải mở lời như thế nào với cô, chỉ vuốt ve người cô, nhìn cô rồi thi thoảng hôn nhẹ lên má cô. Cô vẫn nằm im nép người vào lòng tôi, và không còn khóc nữa. Cái vẻ u buồn lại...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Truyện sex cô giáo
Diễm
Mình chạy xe về nhà với cái mặt sưng húp, mắt bên trái chùm bụp không thấy đường luôn. Đang nghĩ không biết khi ba mẹ hỏi thì nói lí do gì đây, may sao lúc mình về đến nhà thì ba mẹ và chị đang ăn cơm ở nhà sau. Mình nhè nhẹ đi lên lầu. T hả? Sao về trễ vậy con? Xuống ăn cơm luôn này. Có...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện teen
Nước mắt mùa thu - Tác giả Lan Anh
Thu xới bát cơm, đặt “bịch” một cái trước mặt Vũ, rồi bảo: Ăn đi anh! Nhanh nhé còn đi... Vũ cầm bát cơm, định lấy thức ăn, thì Thu đã nhanh nhẹn gắp, nào giò, nào thịt, vào bát cho Vũ rồi nhăn nhở: Ăn đi Vũ ngố! Hi hi... nhanh không em đấm chết... Vũ nhìn Thu nghĩ: “Gớm em bằng...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ em gái Truyện bóp vú Truyện liếm lồn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân