Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên Bảo Chi Mệnh » Phần 67

Thiên Bảo Chi Mệnh


Update Phần 94
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 67

Hành động của Vương Gia Hào cùng những băng đảng cấu kết với nhau khiến Trần Thiên Bảo cảm thấy có một chút lo lắng, không phải vì hắn lo lắng bọn chúng sẽ gây ra sóng gió gì cho người khác, thứ khiến hắn cảm thấy không yên tâm chính là sẽ liên lụy đến người thân của hắn.

Nếu bọn chúng thực sự nổi loạn thì người đầu tiên phải đối mặt chính là ông bố bất đắc dĩ Trần Thanh Hải, mặc dù quen nhau chưa lâu nhưng dù sao ông vẫn là bố của cái cơ thể này, hắn sẽ phải sống cùng và chăm sóc khi ông về già.

Có thể công an không gặp khó khăn khi đối đầu với những tên tội phạm bình thường, nhưng tên sát thủ nguy hiểm tối hôm trước có ý định ám sát chính là một hồi chuông cảnh tỉnh cho hắn biết rằng những tên tội phạm này không hề đơn giản.

Người thứ hai khiến Trần Thiên Bảo cảm thấy không yên tâm là Phan Như Ý, lúc này cô vô tình trở thành mục tiêu của Vương Gia Hào. Nhìn vào những hành vi đó hắn biết đối phương sẽ không dễ dàng từ bỏ, quả nhiên phụ nữ đẹp luôn là một bông hồng có gai có khả năng gây thương tổn cho cả những người ngày đêm chăm sóc nó.

Trần Thiên Bảo biết người đàn ông này không hề đơn giản, chỉ mới tối hôm trước Vương Gia Hào còn vui vẻ ăn uống cùng bốn tên cướp ngân hàng nhưng ngay đêm đó đã có sát thủ đến trừ khử bọn chúng.

Việc hắn đi tìm bọn chúng đã cảnh báo trước, có thể việc một tên nhóc mới lớn nói như vậy không đáng tin nhưng việc vô tình gặp nhau ở nơi này hẳn là sẽ khiến bọn chúng phải đề phòng và đã nói ra tất cả, vậy nên việc này để tránh làm hỏng việc sát thủ đã nhanh chóng đến bịt miệng.

Hơn nữa tên sát thủ kia cũng đã biết được có kẻ lạ mặt chính là Trần Thiên Bảo ở trong căn phòng đó, không rõ vì lý do gì mà tên đó lại quyết định bỏ đi khi chưa lấy được mạng hắn, nhưng lúc đó tên sát thủ không ra tay không có nghĩa là mọi chuyện cứ thế mà trôi qua.

Trần Thiên Bảo đã rất cẩn thận đề phòng việc bị theo dõi, nhưng giác quan của hắn lúc này không nhạy bén như trước, việc có bị theo dõi đến cùng hay không chẳng thể nói trước được.

Biết đâu trong khi hắn mất cảnh giác nhất thì từ toà nhà nào đó có một tên bắn tỉa sẵn sàng đục trên đầu hắn một lỗ.

Dù đã biết trước là vậy nhưng gia đình bọn họ đang đi du lịch, nếu bây giờ hắn nói với mọi người rằng có thể đang bị sát thủ theo dõi bọn họ sẽ phá lên cười và cho rằng hắn đang ảo phim hành động không chừng.

Bất đắc dĩ Trần Thiên Bảo chỉ biết đi theo mọi người cùng đi đến công viên như kế hoạch đã định trước. Thời điểm này hắn chỉ có thể tập trung mọi giác quan và tinh thần sẵn sàng ứng phó trước những tình huống nguy hiểm.

Tên sát thủ kia không phải tay mơ, vào tối hôm trước hắn ta có thể dễ dàng đi đến trước phòng trọ mà không hề bị Trần Thiên Bảo phát giác. Nếu không phải do hắn là một người am hiểu về vũ khí như lòng bàn tay mà nhận ra tiếng mở chốt an toàn của súng thì hắn sẽ được bốn người đàn ông da đen khiêng lên và nhảy theo điệu nhạc Astronomia không chừng.

Sáu người bọn họ thoải mái vui chơi chưa được bao lâu thì gặp phải tên Vương Gia Hào, không biết chuyện này là hữu duyên hay có sự sắp đặt.

Không rõ là hắn ta không nhận ra hay cố tình không nhận ra mỗi lần gặp hắn là nét vui vẻ trên mặt mọi người như vừa bị tắt nắng. Phải nói là tên này có một cái mặt khá dày, dường như hắn cho rằng chỉ cần có tiền là ai cũng dễ dàng thân thiết vậy.

Nếu nói về độ giàu có thì gia đình Đỗ Thu Phương không dám tuyên bố là chẳng sợ ai nhưng bọn họ cũng là gia đình nhiều tiền hàng đầu Việt Nam.

Chẳng qua thời gian này bọn họ đang đi du lịch không muốn bị làm phiền nên không đóng trống khua chiêng như trạng nguyên về làng mà mang theo vài người vệ sĩ, bọn họ chẳng muốn thu hút sự chú ý phá tan một chút khoảng thời gian riêng tư ít ỏi này.

Thế nhưng Vương Gia Hào lại chẳng biết mình giống như một con ruồi bay vo ve xung quanh khiến bọn họ khó chịu, khuôn mặt hắn ta luôn giữ một nụ cười để hở hai cái răng vàng mà hắn ta cho là thu hút sự chú nhất có thể.

Vương Gia Hào vừa tiến lại gần gia đình bọn họ vừa cười thật tươi:

– Không biết tôi có thể mời gia đình mình một bữa cơm đạm bạc được không?

“Thằng này bị ngu à?” Đó là suy nghĩ trong đâu Trần Thiên Bảo ngay lúc này.

Chẳng phải chính thằng đần này cũng nhìn thấy bọn họ ăn bữa sáng khá muộn còn gì, đến lúc này mới chỉ khoảng 2 tiếng trôi qua thôi mà hắn đã muốn mời bọn họ ăn tiếp rồi. Đã vậy lại còn một bữa cơm đạm bạc nữa, có phải heo tăng trọng hay là bò nuôi lấy sữa đâu mà 2 tiếng cho ăn một lần như thế?

Đó là còn chưa nói đến việc bọn họ sẽ không đồng ý ăn cơm cùng ông ta. Lần đầu gặp mặt ông ta đã để lại cho bọn họ ấn tượng cực kỳ xấu, vậy mà tên này vẫn cứ mặt dày làm như hai bên đã thân từ lâu.

– Chúng tôi vừa ăn xong nên chưa cảm thấy đói, hẹn anh đây lần sau vậy!

Lần này Phạm Tuyết Liên nhanh chóng lên tiếng, bà biết con gái mình không ưa người đàn ông này, từ biểu hiện trên khuôn mặt cô có thể thấy một chút tức giận, bà sợ Phan Như Ý sẽ nóng giận mà nói điều gì đó khiến đối phương khó chịu.

Phạm Tuyết Liên là người phụ nữ của thế hệ trước nên tầng lớp thượng lưu như Vương Gia Hào bà không dám đắc tội. Đó cũng là do Phạm Tuyết Liên suy nghĩ quá nhiều.

Phan Như Ý đúng là đang có chút tức giận nhưng cô là giáo viên, đồng thời từ bé cô cũng được bố mẹ giáo huấn cẩn thận, những việc mất hình tượng như vậy cô sẽ không làm. Đạo lý một điều nhịn là chín điều lành cô hiểu rất rõ…

Thế nhưng bọn họ nhẫn nhịn mà Vương Gia Hào chẳng thèm quan tâm, thấy một người ăn mặc giản dị đến mức chiếc áo vải đã phai màu đứng ra nói chuyện khuôn mặt ông ta tỏ đầy sự khinh thường.

Điều này vô tình lọt vào mắt Phan Như Ý khiến cô không nhịn được cơn tức giận vốn đã dâng cao trong lòng.

– Tôi tự hỏi không biết có phải anh có vấn đề về não bộ hay không, để tôi nói thẳng luôn cho anh hiểu là chúng tôi không muốn có bất kỳ mối quan hệ nào với loại người anh cả!

Giọng điệu của Phan Như Ý lúc này tràn ngập sự khinh thường xem lẫn một tia khinh bỉ.

Vương Gia Hào nghe đến đây khuôn mặt biến đổi từ vàng sang xanh, từ xanh sang đỏ như đèn giao thông, ngay sau đó trở nên xám xịt như vừa bị một đứa con nít ném đá đến cháy cả đèn.

Lần đầu tiên trong cuộc đời Vương Gia Hào bị một con đàn bà khinh bỉ, sống trên đời đã rất nhiều năm, tài sản là không thể đếm xuể, chỉ cần mục tiêu nào ông ta muốn là dễ dàng đưa được lên giường. Thứ gì không mua được bằng tiền thì có thể mua bằng rất nhiều tiền, đạo lý này ai mà không hiểu rõ.

Thế nhưng lần này thì khác một con đàn bà có một chút nhan sắc lại dám khinh thường Vương Gia Hào hắn đây, không nén được sự xấu hổ cùng tức giận, ông ta tiến lên một bước đưa tay lên định bụng giáng cho Phan Như Ý một cái bạt tai.

Cánh tay Vương Gia Hào chưa kịp “tiếp xúc một cách thiếu thiện chí” lên mặt của Phan Như Ý thì bị một cánh tay khác giữ lại. Trước mặt ông ta lúc này xuất hiện một người thanh niên ánh mắt vừa sắc lẹm vừa lạnh lùng giống như một thanh bảo kiếm được lấy ra từ khối băng vạn năm.

Bất giác Vương Gia Hào hơi rùng mình một cái rồi rất nhanh lấy lại sự bình tĩnh, ánh mắt của ông ta nheo lại như muốn khiêu khích Trần Thiên Bảo.

Vương Gia Hào giật mạnh cánh tay đang bị hắn giữ ra rồi khóe môi vẽ lên một nụ cười nửa miệng rồi để lại một câu nói khiến mọi người cảm thấy khó hiểu:

– Ẩn giấu đủ sâu, ta bắt đầu thấy thích thú với ngươi rồi đấy, cả việc đêm qua và hôm nay ta sẽ sớm tính sổ với ngươi. Hahaha…

Trước khi quay lưng bước đi Vương Gia Hào còn để lại một điệu cười thật lớn hết sức khả ố.

Theo như những gì ông ta vừa nói thì sự việc đêm qua Trần Thiên Bảo đến tìm băng cướp ngân hàng hắn ta cũng biết. Nói không chừng người cử sát thủ đến chính là Vương Gia Hào, điều đó chứng tỏ bối cảnh của hắn ta sâu đến mức thuê được cả sát thủ có kỹ năng cao như vậy.

Có lẽ hắn cần liên lạc với Mít tơ Biết Tuốt để nhờ đến sự giúp đỡ của người này tìm hiểu về cái tên Vương Gia Hào một chút.

Thời điểm này muốn tìm được thông tin hữu ích chỉ có thể nhờ đến tên đó, nếu là ở kiếp trước chẳng cần rắc rối như vậy, với một cuộc điện thoại rồi sau 30 phút mọi thông tin chi tiết sẽ được đặt trước mặt hắn.

Ở sau lưng Trần Thiên Bảo ánh mắt của Phan Như Ý sau khi nghe được lời nói của Vương Gia Hào có chút thay đổi, vẻ mặt của cô giống như đã phát hiện ra điều gì đó hữu ích từ câu nói đó.

Đang vui vẻ thì tự nhiên gặp phải một tên hãm tài khiến cho mọi người cảm thấy mất hứng vui chơi, mọi người quyết định trở về khách sạn nghỉ ngơi chờ đến buổi chiều sẽ đi tắm biển để rửa trôi sự xui xẻo này. Tất nhiên Trần Thiên Bảo thì chẳng thể nào xuống nước với cánh tay bị què đang bó bột.

4 giờ chiều, trong khi Trần Thiên Bảo đang mải mê nhìn lọ dung dịch màu đỏ trong tay, ánh mắt hắn đăm chiêu cực kỳ đắn đo một vấn đề gì đó.

Đột nhiên điện thoại của hắn vang lên, trên màn hình hiện lên số điện thoại của Phan Như Ý, cô gọi hắn xuống cùng mọi người ra biển.

Trần Thiên Bảo mặc một cái quần đùi hoa để trần rồi ra ngoài, người nào cũng thấy hắn mang trên người rất nhiều dao găm nhưng chẳng có ai lên tiếng dị nghị…

Dàn dao găm của hắn tuy phô diễn cho mọi người nhìn nhưng chẳng thể lấy ra sử dụng hay dọa dẫm ai cả, đơn giản vì chúng đều cắm chặt vào xương sống không thể nào rút ra.

Chính Trần Thiên Bảo cũng cảm thấy cơ thể này chán không thể nói lên lời, so sánh với cơ thể hắn ở kiếp trước thì giống như một mãnh long cùng với một con giun đất vậy.

Mặc kệ những ánh mắt trêu đùa về thân thể gầy gò của mình, Trần Thiên Bảo vẫn mặt dày tự tin khoe vóc dáng, thực ra hắn cũng chẳng quan tâm đến người khác nghĩ gì về mình.

Trần Thiên Bảo ngồi trên một cái võng mới thuê vắt chéo hai chân rồi chậm rãi uống nước từ trong quả dừa bên cạnh, trên mặt hắn không thể thiếu một cái kính râm mượn từ Phan Như Ý.

Ngồi trên một bãi biển rất đông khách du lịch, đeo một cái kính râm trên mắt, mọi người cứ nghĩ bạn đang ngủ nhưng họ lại nhầm to.

– 90/59/89, Ái chà 95/58/90, úi sân bay nội bài…

Ánh mắt Trần Thiên Bảo phía sau cặp kính đảo qua đảo lại liên tục như cái cách mẹ hắn xào rau miệng thì lẩm bẩm những con số từng vòng ba cùng vòng một cứ lướt qua. Đột nhiên có hai trái bưởi hấp dẫn xuất hiện trước mắt che hết đi tầm nhìn của hắn.

Trần Thiên Bảo hơi có chút tức giận định đưa tay lên đập vào gò bồng đào nảy nở kia nhưng đáng tiếc là trên tay hắn cầm một quả dừa.

Trần Thiên Bảo đang tính đổ nước dừa lên đầu của kẻ phá bĩnh công cuộc đoán số đo các vòng của hắn thì cặp kính trên mặt bị tháo ra, trước mắt hắn là khuôn mặt đầy nghi ngờ của Phạm Nhật Mai, nước dừa từ trong miệng hắn không kìm được phun ra phía trước.

Điều đáng nói là trước mặt hắn lúc này lại là trái quýt biến dị của Phạm Nhật Mai, nhìn từng dòng nước dừa chậm rãi chảy qua khe ngực nàng khiến hắn chợt nghĩ đến một suy nghĩ táo bạo.

“Liệu có nên liếm chỗ nước dừa kia cho đỡ phí không nhỉ”

Nghĩ đến đây lưỡi của Trần Thiên Bảo hơi lè ra một chút.

Khuôn mặt của Phạm Nhật Mai đã sớm đỏ bừng lên, không biết nàng đang tức giận hay ngại ngùng, thấy hành động kia của hắn dường như nàng đã đoán được hắn đang nghĩ gì trong đầu.

Với tốc độ nhanh như cắt Phạm Nhật Mai đưa tay lên đập vào cằm của Trần Thiên Bảo một cái, cú đập không phải quá mạnh nhưng cũng không quá nhẹ, lực đạo của nó hay sao lại vừa đủ khiến hắn cắn vào đầu lưỡi mình.

Hai mắt Trần Thiên Bảo lúc này như muốn lòi ra ngoài, ánh mắt hắn trợn trừng lên trông có vài phần đáng sợ. Phạm Nhật Mai thấy thế thì thích thú nhảy đến ngồi xuống cạnh hắn, nàng cứ như vậy mà cho rằng việc làm của mình chả có gì là to tát.

Trong đầu hắn lúc này chỉ có duy nhất một suy nghĩ đó là: “Đàn bà là những niềm đau. Hận đàn bà…”

Cắn vào đầu lưỡi là một cái cảm giác cực kỳ khó chịu, với ai cũng vậy thôi kể cả Trần Thiên Bảo cũng không phải ngoại lệ. Chắc hẳn ai trong đời cũng đã từng ít nhất một lần vô tình cắn vào lưỡi đều sẽ hiểu được nỗi đau của hắn lúc này.

Trần Thiên Bảo cho rằng cái cảm giác này còn khó chịu hơn cả việc bạn bị tào tháo đuổi mà lại có người khác bị táo bón đang chiếm nhà vệ sinh, muốn khóc mà chẳng thể khóc được.

Nỗi đau này tuy không so với việc bị đá vào “bộ ấm chén” nhưng không hề thua kém. Nén nỗi tủi nhục vào trong lòng Trần Thiên Bảo cố gắng nở một nụ cười méo mó với Phạm Nhật Mai.

Bất chợt từ phía xa xa vang lên hô hào rồi mọi người cùng nhau chạy đi, Trần Thiên Bảo thấy vậy cũng chẳng quan tâm lắm, hắn không phải kiểu người thấy có chuyện bao đồng là lại túm vào hóng hớt. Nhưng Phạm Nhật Mai thì khác tính hiếu kỳ của nàng nổi lên dứt khoát kéo hắn đi bằng được.

Cách đó không xa có một người con gái đang nằm bất động trên bãi cát mặc kệ những người xung quanh xì xào bàn tán, có người thì cầm điện thoại quay video, có người thì hô lên:

– Mau gọi cứu hộ…

Thời điểm Trần Thiên Bảo cùng Phạm Nhật Mai đến nơi thì một chàng trai còn rất trẻ tuổi mặc đồ cứu hộ chạy đến, có lẽ cậu ta cũng chỉ hơn hắn vài tuổi là cùng, hẳn là sinh viên đi làm thêm vào dịp nghỉ hè.

Thấy người cứu hộ chạy đến những người xung quanh hơi tản ra một chút, giọng nói của một người phụ nữ vang lên:

– Cô gái này bị đuối nước, mau cứu cô ấy đi!

Khuôn mặt người cứu hộ ngay lập tức méo mó, khi mọi người xung quanh mạnh mẽ thúc dục anh ta mới nói một cách khó khăn:

– Tôi không biết sơ cứu…

Cái quái gì vậy?

Đây là lần đầu tiên Trần Thiên Bảo chứng kiến một người cứu hộ ở biển nhưng lại không biết kỹ năng sơ cứu đuối nước, rốt cuộc thì tên đần nào đã nhận người này vào làm cứu hộ vậy?

Đen đủi một điều là nơi này đa số đều là phụ nữ và trẻ em, cùng những người thanh niên trẻ tuổi, bọn họ đều không biết kỹ năng sơ cứu.

Người cứu hộ không còn cách nào khác vội vàng chạy đến có ý định nhấc người con gái kia lên vai, đây là cách mà đa số mọi người đều nghĩ đến khi bắt gặp một người bị đuối nước.

Trên thực tế một người bị đuối nước bị mất mạng là do thiếu oxy dẫn đến việc suy tim rồi tử vong do bị ngạt nước, nếu chỉ đơn giản là đẩy hết lượng nước trong phổi người đó ra thôi là chưa đủ. Việc đầu tiên cần làm chính là phải giúp họ khai thông hệ thống hô hấp để cung cấp Oxy.

Nếu để cho người cứu hộ này thực hiện ý định của anh ta chờ cho cứu thương đến rồi mới sơ cứu thì chỉ sợ sẽ muộn.

– Anh định làm cái gì thế hả?

Trần Thiên Bảo bước lên một bước hô lên.

Mọi người nghe đến đây liền quay sang nhìn hắn với anh mắt nghi ngờ, ai cũng biết người cứu hộ đang tìm cách đẩy hết nước trong phổi của người này ra mà.

– Tránh sang một bên đi, chỉ đẩy nước ra thôi là chưa đủ đâu!

Nói rồi Trần Thiên Bảo tiến lại gần, chợt bước chân của hắn khựng lại, người phụ nữ bị đuối nước đang nằm đó chẳng phải Tường Vi hết sức quen thuộc với hắn sao.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên Bảo Chi Mệnh
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện Đô Thị
Tình trạng Update Phần 94
Ngày cập nhật 21/08/2021 03:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Nguyệt Kiều sư nương - Tác giả Hoa Trâm Tử
Hồng Vị Sương Tiểu bình sứ vỡ toang, La Phong hất tay đem một viên đan dược từ trong đó kéo ra. Viên Hàm Xuân Dương đan có màu xám tro lơ lửng trong lòng bàn tay hắn một hồi rồi nhanh chóng bị nuốt chửng. Ngay sau đó từ trong nội thể một luồng linh lực bạo loạn đem toàn thân La Phong làm cho tê...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Truyện cổ trang
Những mảnh ký ức
Tập gym mẹ thì đều đặn hơn tôi, tôi buổi được buổi nghỉ, mẹ thì cần giữ dáng vóc, mình thì tập để khỏe chứ không thích cơ bắp đâu, gọi là săn chắc tí chứ nó to cục ra nhìn ghê bỏ mẹ, có gì là đẹp đâu. Mẹ đi tập toàn mặc cái quần ngắn bó mà nhìn mờ mờ quần lót bên trong màu...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ cave Đụ máy bay Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột
Thụ tinh - Tác giả Fafamini
Mọi việc có thể xảy đến Thảo đã nghĩ hết trong đầu... Nhưng hiện tại không còn cách nào khác... và nàng tự nhủ rằng mình sẽ cố gắng cân đối mọi thứ... nàng đỏ mặt kéo túi ngủ xuống... một tay nàng ôm ngực... nàng xấu hổ quay lại nhìn thêm một lần nữa, mọi người vẫn đang ngủ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Bố chồng nàng dâu Làm tình với đồng nghiệp Truyện sex ngoại tình
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân