Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tôi và em » Phần 75

Tôi và em

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 75

– Vậy là giờ anh vẫn đang tìm chị ấy ạ?

– Ừ. – tôi uống ực hết bát nước canh cho đỡ khô cổ sau khi kể vắn tắt cho thằng Nam nghe về câu chuyện dài của mình.

– Thế khoảng bao giờ anh tìm thấy?

– Con chịu. Bố hỏi thế thì ông nội con cũng đếch biết trả lời như nào.

Tôi ngồi dậy rồi đi ra phòng khách. Phải cách xa xa thằng này ra không viêm não mà chết mất. Ngồi ăn cơm cùng thôi mà nó hỏi liên tục không cho nghỉ ngơi lúc nào, chẳng thế mà có chục phút ăn cơm mà cứ ngỡ như cả buổi trôi qua rồi vậy.

Ăn xong ngồi nghỉ một lúc rồi nó leo lên phòng tôi ngủ đến tận chiều. Tôi thì nằm lúc đi học về rồi nên chẳng chợp mắt được nữa nên chỉ nằm cạnh nghịch điện thoại, xong bất đắc dĩ trở thành cái ôm của nó, ôm gác các kiểu. Chẳng đếm được lúc nó ngủ nó xoay bao nhiêu vòng quanh cái giường nữa.

– Nam… Nam…

– Dà…? – nó thưa bằng cái giọng đặc sệt ngái ngủ.

– Tỉnh tỉnh chưa? Dậy trông nhà đi.

– Anh đi đâu?

– Chơi.

– Cho em đi với. – Nghe thấy vậy cái nó choàng dậy ngay.

– Ở nhà đi, trẻ con đi làm gì.

– Đùa, em lớn rồi, cho em đi nữa.

– Ở nhà đi.

– Cho em đi đi mà.

– Haizz…Thôi được rồi. – tôi tặc lưỡi – Mày có ba phút chuẩn bị.

– Vâng. – thằng bé nhảy ngay vào nhà tắm liền đó.

Tôi dắt nó ra chỗ bến xe buýt gần bên kia đường. Thời tiết đã bắt đầu sang thu nên cũng dịu hơn. Ba bốn giờ chiều mà cái công viên nhỏ gần đó đã có mấy bác già già đi tập thể dục rồi.

Hà Nội… có gì đó thật thân quen. Cảnh vật dẫu bình dị mà sao chẳng nơi nào khác mà tôi đã từng biết có thể giống được. Hà Nội trong tôi là những buổi chiều nắng vàng êm ả, dạo quanh từng góc phố bên cửa kính của xe buýt mà trông ra ngoài, nhìn ngắm đường phố nhộn nhịp, nhìn ngắm những gian hàng đủ màu sắc, nhìn ngắm những mảnh đời khác nhau đang chen chúc bươn trải cho cuộc sống nơi phồn hoa, rực rỡ.

– Anh Nghĩa ơi!

– Hử?

– Năm nghìn một vé đi xe này à anh?

– Ờ. – tôi chỉ sang ô cửa kính cạnh đó – Giá vé đây này.

– Ơ thế sao lúc lên xe anh chìa cái gì mà chú bán vé kia tắt điện luôn thế?

Nghe nó hỏi mà tôi nhắm mắt nhắm mũi lại cười sằng sặc. May mà xe vắng, chỉ có hai thằng tôi ngồi phía dưới cùng ba bác trung tuổi ngồi ở trên không thì chắc cười vỡ cả xe vì nó mất.

– Ơ, em hỏi sao anh lại cười?

– Chả nhẽ mày chưa đi xe buýt bao giờ à?

– Em chưa. Nay mới đi lần đầu.

– Thế thì hiểu rồi.

– Nhưng anh chưa nói cho em biết cái anh cầm là cái gì.

– Lệnh bài đấy. – tôi cười.

– Thật hả anh?

– Ờ, bao giờ đủ mười tám tuổi thì bảo bố dẫn đi lên trụ sở công an làm nhé.

– Xong là được đi xe buýt miễn phí ạ?

– Ừa.

– Ơ thế bố anh có ở đây đâu mà anh làm được?

– Anh làm ở quê.

– Quê anh cũng dùng chung với đây được ạ?

– Ừ, dùng chung được hết.

– Mà quê anh ở đâu?

– Vĩnh Phúc, nghe nói đến bao giờ chưa?

– Em chưa.

– Anh cũng đoán vậy.

– Thế quê anh có mấy cái cánh đồng không?

– Có.

– To không anh?

– To lắm.

– Thế có bò không anh?

– Có, đầy.

– Thế con bò nó có màu trắng đen như trên quảng cáo sữa không anh? Mà anh uống sữa nó bao giờ chưa?

– Thôi. – lại một lần nữa tôi ngắt lời nó vì quá tải – Muốn chơi gián không?

– Không… em không…

– Thế hỏi vừa thôi, anh sắp tẩu hỏa nhập ma rồi đây này.

Nó nghe thấy thế cũng không hỏi gì nữa, quay ra tựa đầu vào ghế mà trông ra, nơi những con phố đang nhập nhằng lên đèn trong buổi chiều muộn.

Nay tôi không đi nhiều, vì thằng Nam có vẻ say xe. Vừa bước xuống là đường nó nôn khan mất mấy cái. Khuôn mặt bơ phờ làm nó phải ngồi một hồi dài dưới ghế đợi của bến xe buýt rồi mới về được.

– Thấy trong người sao rồi? – tôi hỏi rồi đưa cho nó chai nước để trong balo.

– Em hơi đau đầu.

– Thế có đi về được không?

– Dạ, được. – nó đáp, giọng nói nghe đã có phần đỡ hơn.

Thế là tôi luồn tay vào xách người nó đứng dậy. Tự nhiên trong lòng lại áy náy, biết thế này thì không cho nó theo cùng ngay từ đầu.

Đi qua quán tạp hóa cạnh ấy, tôi quay sang bảo nó:

– Có muốn ăn hì không? Anh mua cho.

– Dạ có. Anh mua cho em ít ít.

– Ờ thế muốn mua gì?

– Em ấy ạ?

– Thế chẳng nhẽ anh muốn gì anh lại hỏi mày à?

– Hì, cho em hai gói Poca, một gói bánh gạo… À, một chai Nutri nữa.

– Gớm… – tôi bĩu môi – Mệt mà ăn ít quá nhể?

– Hề hề. Mua về để dành lúc hết mệt mà.

– Đến chịu.

Nói vậy, nhưng tôi vẫn cười. Đi vào rồi mua cho nó. Lúc quay ra trả tiền, nhìn thấy mấy phong kẹo vàng nâu với đỏ trắng quen thuộc, liền vơ lấy một đống về ăn dần.

Hai thằng về nhà ăn xong thì cùng ngồi xem phim ma trên cái laptop mà thằng Nam mang sang. Toàn mấy cái phim nội dung cà nhảm chẳng hiểu mô tê gì, diễn viên thì đóng chẳng có hồn, vài ba con ma vặt mà chẳng hiểu sao mà nó sợ thế, đêm đến rồi mà nằm ngủ cứ giật mình thon thót.

Kể ra thì có thằng này chơi cùng cũng vui, mỗi tội hỏi lắm thôi. Thật sự thì từ lúc xuống học đến giờ thì thằng này là thằng gốc Hà Nội đầu tiên mà tôi tiếp xúc. Bởi vậy mà trong một khoảng thời gian cũng khá dài cứ lầm tưởng mấy thanh niên thủ đô cũng toàn như thế này mà đắng lòng. Cỡ này mà chơi với ông Vĩnh thì có mà ông ấy giã cho toác đầu vì cái tội lù đù chậm hiểu.

Nằm quay ngang dọc một lúc, tôi phải ngồi dậy đi vệ sinh. Tiếng công tắc điện bật lên len vào từng ngóc ngách trong màn đêm u tối. Đèn nhà tắm bật lên, điều đầu tiên tôi nhìn thấy là khuôn mặt nặng trĩu của mình trong gương. Hành xử xong, tôi xả lấy một vốc nước rồi vã lên mặt mình mong cho nó phần nào dịu lại, nhưng quên mất rằng nó vô tình lại làm tôi tỉnh táo hơn.

Bước khỏi đó, tôi không trở lại giường nữa mà đi ra cái ghế ngoài ban công mà ngồi xuống. Lại một mình bên màn đêm cùng với bầu tâm sự. Những lúc yên lặng như này, chẳng hiểu chuyện vui đi đâu hết mà chỉ để lại trong dòng suy nghĩ mệt mỏi của tôi những hình ảnh thật thật buồn.

Những chuyện đã qua, dẫu biết sẽ chẳng bao giờ có thể quay ngược thời gian để sửa chữa lại. Nhưng không phải vì thế mà chúng ta có thể loại bỏ nó ra khỏi đầu mình dễ dàng được. Tình yêu, nhiều khi càng nắm lại càng vụt mất. Dù đặt nặng tình cảm nhưng rốt cuộc cũng chỉ là một trò đủa của số phận.

“Giờ đây em ở đâu? Đang buồn hay vui? Đang lẻ loi hay có một vòng tay gần kề mỗi khi trống vắng?

Những câu hỏi anh tự đặt ra nhưng chẳng thể nào biết được câu trả lời. Sự bất lực của kẻ thua cuộc trong tình yêu luôn hiện rõ trong anh mỗi khi anh nhớ về em.

Yêu đơn phương, lại còn bị cản trở bởi khoảng cách địa lý. Thậm chí còn chẳng biết người con gái trong trái tim của mình giờ ra sao. Anh phải suy nghĩ như thế nào để giữ vững lòng mình tin vào một viễn cảnh tươi sáng đây? Mai ơi?”

Tôi ngồi như đổ gục ra trên ghế với bao dòng tự cảm lởn vởn trong đầu. Chưa một lần nào tâm trí tôi nhẹ nhàng khi nhớ và nghĩ về nàng cả.

Hình ảnh người con gái với mái tóc đặc biệt dần thay đổi thành chiếc bút màu hồng, rồi lại gợi cho tôi về con người kia. Không hiểu sao tôi thấy đầu mình nóng lên thấy rõ. Tức giận? Phải. Và có lẽ nó không phải là tức giận đơn thuần.

Chẳng hiểu cô ta nghĩ mình cao quý đến đâu mà luôn cư xử hách dịch như vậy. Ngoài sự xa lánh của mọi người xung quanh thì cô ta đâu nhận được gì khác. Đó là sự ích kỉ của một con người nhỏ nhoi, hay là sự suy thoái của một tâm hồn trải qua một vết thương vô cùng lớn nào đó để cho thay đổi như vậy?

“Mặc kệ đi.” – tôi thở dài – “Đâu có liên quan tới mình.”

Dù cho lý do là gì, nhưng chỉ cần ai đó ghét tôi, thì tôi sẽ ghét lại. Trừ khi, tôi phạm một sai lầm lớn nào đó làm cho người ta không thể tha thứ cho tôi được, em là một ví dụ. Giờ mà kêu tôi đánh đổi lấy bất kể thứ gì tôi có thể để lấy lại được hình ảnh em bên cạnh mình, có lẽ tôi sẽ luôn sẵn sàng đặt ló lên bàn cân để mà trao đổi.

Thức khuya, không chỉ đơn giản là do mất ngủ. Những suy nghĩ mà không nói cũng chẳng ai biết, chúng luôn tìm đến tôi mỗi tối, mỗi khi mà tôi muốn chìm vào trong giấc ngủ. Nhưng mà càng cố gạt ra, lại càng in hằn hơn bao giờ hết.

Quay lại trong phòng, nhìn thằng Nam nằm ngủ say mà sao tôi ghen tị với nó quá. Chẳng biết trước khi ngủ nó có bao giờ nó phải suy nghĩ gì không, hay chỉ đơn giản là Poca với Nutri lởn vởn thôi. Nó giống học sinh cấp một hơn là một thằng chuẩn bị lên trung học phổ thông nếu như đúng tuổi. Những người khác, có lẽ có cả tôi Nhìn nó chỉ nghĩ rằng thằng này trẻ con, đơn giản với tăng động quá, chứ đâu có biết rằng nhiều khi những “người lớn” như mình lại ước ao lắm được một lần vô tư như vậy.

Và có lẽ với tôi… tôi cần nhiều hơn là một điều ước…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Thông tin truyện
Tên truyện Tôi và em
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 29/08/2017 23:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Quần lót của mẹ
Nga chết điếng. Kết luận của bác sĩ chẳng khác gì một bản án. Làm sao như thế được, làm sao lại dính bầu trong khi lúc nào cũng mang bao. Bác sĩ có nhầm không? Sao nhầm được em. Có dấu hiệu bị động thai nhưng may mắn là thai rất khỏe đã bám vào tử cung trở lại. Chị kiểm tra kỹ lại giùm em...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Đụ nát lồn Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện liếm lồn
Cực phẩm dâm dục 2 - Tác giả Leysek
Để cho sức khỏe được bình phục hẳn, ít nhất phải nằm viện mười ngày nhưng chưa đến một tuần Bảo Ngọc đã xin ra. Trước khi ra về, anh muốn được nhìn thấy Gia Hân lần cuối vì anh đã quyết định sẽ không bao giờ đến ngọn đồi ngày nào hai người vẫn hay hẹn gặp nữa. Bảo Ngọc đã...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Con gái thủ dâm Đụ mẹ vợ Đụ vợ bạn Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình
Người mẹ hồi xuân
“Cọt Kẹt... Cọt Kẹt.” Tiếng cạnh giường bên cứ va vào vách tường theo nhịp làm em không tài nào ngủ được. Từ ngày thằng Thắng chuyển vào trong nhà, nó với mẹ đêm nào cũng địt nhau mặc kệ thằng con trai bà đang nằm ngủ phòng bên cạnh. “Ớ ớ ớ... Thắng ơi dì sướng quá, dì...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân