Truyện sex ở trang web truyensextv.pro tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.com là trang web dự phòng của website truyensextv.pro, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv.pro tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Xóm nghèo » Phần 38

Xóm nghèo

truyen x
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.pro, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 38

Lớp học cho trẻ em xóm nghèo là một căn nhà hai tầng, phía trước là một khoảng sân rộng, bên cạnh là một lớp học nhỏ với khoảng 4- 5 chiếc bàn dành cho bọn trẻ, căn nhà này vốn là của một gia đình khá giả trong thành phố, và cũng là những người đầu tiên lập ra nhóm tình nguyện này, đôi vợ chồng dù đã chuyển về quê sinh sống nhưng hàng tháng vẫn đều đặn gọi điện lên hỏi thăm công việc và ủng hộ cho nhóm cả về tinh thần lẫn vật chất.

2 anh em Quang và Vân Anh có lẽ là những người đến muộn nhất vì lúc này toàn bộ các nhóm cặp đôi đều đã tụ tập đông đủ trên sân. Một bạn nam, có lẽ là trưởng nhóm nhanh chóng chỉ chỗ thay đồ cho những người mới đến, theo hướng chỉ tay Quang dẫn Vân Anh vào phòng, trong này đã có sẵn những bộ đồ đồng phục dành cho Ông già Noel và công chúa tuyết. Trông thấy bộ váy đỏ, cùng chiếc mũ xinh xắn cũng mầu đỏ trùng với đôi guốc đỏ đun của mình, Vân Anh dù thích lắm nhưng vẫn làm ra vẻ khó chịu :

– Mặc cái này trên người nguyên đêm nay luôn đó hả ??

Quang nhăn nhó :

– Thôi mà, đã đến đây rồi mà !! Cố gắng chút nha… nào, em thay đồ đi !

– Cái đồ vô duyên, kêu người ta thay đồ mà cứ đứng đó là sao ? Ra ngoài mau ! – Vân Anh lên giọng nạt nộ…

Quang bĩu môi, ôm bộ ông già Noel, xô cửa bước sang phòng bên cạnh, vừa ra đến cửa là gặp ngay một người bạn trong nhóm :

– Ai mà đanh đá vậy? – cậu bạn này tò mò !
– Em gái tớ, đanh đá gì đâu? Thế này là hiền nhất rồi đó ! – Quang cười trừ… lủi thủi đi thay đồ.

Việc cải trang đã xong, 2 anh em xuống sân hòa vào với 6 cặp đôi khác để nghe phổ biến lại kế hoạch một lần nữa từ bạn trưởng nhóm.

Như vậy 7 nhóm sẽ tham gia chương trình “tấm lòng nhân ái” dành cho những trẻ em nghèo lang thang ở các quận, phường trong địa bàn thành phố, các món quà bao gồm giầy dép, mũ, túi xách, tất và găng tay do nhiều nhà tài trợ và các tấm lòng hảo tâm quyên góp trong nhiều tháng qua sẽ được ông già Noel cùng nàng công chúa tuyết gửi đến cho các em nhỏ vào dịp lễ giáng sinh, với những lời động viên, lời chúc và những tình cảm dành cho các em, dù thực sự không lớn lao nhưng hy vọng từ đó, các em sẽ có niềm tin vào cuộc sống và sẽ sống sao cho tốt hơn.

Đúng 8 giờ 30 – cả 7 chiếc xe đều đã nổ bánh chia nhau từng quận một trong thành phố, nhóm của Quang và Vân Anh nhận nhiệm vụ ở quận Ngô Quyền – một quận nằm ở trung tâm thành phố nên có rất đông trẻ em nghèo sinh sống và chia đều cho 13 phường trong quận.

Chiếc xe Attila màu đỏ của Vân Anh đã được đổ đầy bình xăng, không phải nói cũng biết con bé háo hức thế nào với công việc trở thành một bà tiên mang quà và những niềm vui đến cho trẻ em nghèo … giống như những gì mà Vân Anh vẫn thường được đọc trong những tập truyện tranh.

Chiếc xe dừng lại bên một xóm nhỏ, Quang “rùa” kéo Vân Anh vào bên trong, nơi này có một mái hiên lớn và một vài bọn nhỏ đang mệt mỏi bên giấc ngủ, Vân Anh lấy từ trong bao túi ra 3 món quà, khẽ khàng đặt bên cạnh chúng rồi hai anh em lặng lẽ bỏ ra ngoài.

Ngồi sau chiếc xe máy đang lướt gió … cô bé hét lên trong sung sướng :

– Hura !! Thích quá, đây là lần đầu tiên em được làm bà tiên đấy…

– Không phải là bà tiên, mà chỉ là cô công chúa tuyết phụ tá cho ông già Noel thôi… – Quang cắt lời khiến Vân Anh tụt hứng !

– Phụ tá cái gì ? Nên nhớ, anh đang phải nghe lời em đấy nhé ! Ông già Rùa, đi nhanh nữa lên nào…

Cứ thế trong đêm giáng sinh, lần lượt những món quà đã được Vân Anh lấy ra trao tặng cho bọn trẻ, nhìn những niềm vui và ánh mắt ngạc nhiên của bọn chúng khi được trông thấy ông già Noel và công chúa tuyết bằng xương bằng thịt – Vân Anh đã rất vui, chưa bao giờ cô cảm nhận rõ ràng như lúc này, khi mang lại niềm vui cho người khác, ta có được sự hạnh phúc ở trong lòng…

Nhưng khi mà những niềm vui còn chưa qua đi thì sự xui xẻo đã ập đến, chiếc xe Attila đỏ đun vấp phải một chiếc đinh và xì hơi một cách nhanh chóng ! Con ngựa đỏ hai bánh mà Vân Anh vẫn thường gọi bỗng nhiên không thể giúp cô tiếp tục cuộc hành trình được nữa, Vân Anh chán nản than vãn :

– Kiếm chỗ nào vá xăm đi thôi…sao lại xui vậy hả trời ??

Quang lắc đầu ngán ngẩm :

– 10 giờ hơn rồi, chỗ nào còn vá xe nữa chứ ! còn nhiều quà không em ?

Vân Anh lôi chiếc túi quà lại, vẫn còn 5 hộp quà nữa và còn một số nơi chưa đến, làm thế nào bây giờ ??

– Hay là, giấu quà đi rồi anh em mình về nha !! Vân Anh đưa ra ý kiến !

Ngay lập tức ý kiến này bị Quang gạt phắt đi :

– Không được… nếu không thể chuyển được quà thì phải mang về chứ, với lại bây giờ mới có 10 giờ, làm sao mình về sớm vậy được ?

Vân Anh nũng nịu :

– Thế thì anh nghĩ cách đi…

Nhưng rồi con bé chợt nghĩ ra một cách gì đó, nó ngồi sán lại rồi hỏi nhỏ ông anh :

– Chỗ này gần nhà con bạn em, chỉ cách có vài chục mét, mình gửi tạm xe nhà nó rồi em mượn xe nó nha !

– Có làm phiền người ta không vậy ? Anh ngại lắm !!

– Ngại gì mà ngại, trên lớp nó là đàn em của em mà, em nói gì nó chả nghe, anh cứ nghe theo lời em, nào dắt xe đi anh !

Chả thèm quan tâm xem Quang có đồng ý hay không, Vân Anh đứng phắt dậy, xách túi quà lên vai rồi tí tởn đi trước…

Bước đường cùng, Quang đành lóc cóc dắt xe theo sau !

Sau khoảng 2 phút bàn bạc nói chuyện với cô bạn, Vân Anh đắc chí nháy mắt bảo Quang dắt xe máy vào nhà rồi chờ em bên ngoài một lát để em xuống nhà lấy xe ra !

Quang mỉm cười, ra ngoài sân đứng, không ngờ con bé Vân Anh cũng nhanh nhảu và được việc như vậy, có vẻ như càng ngày nó đang càng thay đổi và sống tốt hơn trước rất nhiều rồi.

– Đây xe đây !!
Câu nói bất chợt của Vân Anh làm cắt ngang những dòng suy nghĩ của Quang.

Nhưng khi gã quay đầu lại thì đôi mắt bỗng trợn tròn kinh ngạc, chiếc cổ dài ra phía trước đến cả mét… một chiếc xe đạp mini màu xanh được Vân Anh dựng ngay trước mặt.

– Có xe rồi, mình đi tiếp được chưa anh ? Vân Anh hồ hởi !

Quang lại cười, nhưng lần này gã cười tươi hơn khi nãy một chút, không phải cười vì chiếc xe mà cười vì Vân Anh … không nghĩ được cô tiểu thư này lại đáng yêu đến vậy !!

– Anh cười cái gì đấy ? Tôi nói với anh là xe máy bao giờ chưa ? Thế có định đi tiếp hay không hay là để tôi đi về ? – Vân Anh lại bức xúc…

– Không không !
Quang phân trần…
– Xe đạp cũng được mà, anh không cười em, anh cười vì thực sự… em rất hồn nhiên và đáng yêu hơn anh nghĩ rất nhiều… anh nói thật đấy !

Những lời nịnh nọt này ngay lập tức phát huy tác dụng, bằng chứng là đôi má Vân Anh bỗng chuyển sang mầu hồng, con bé cũng không nghĩ là có một ngày nào đó nó lại được nghe những lời này từ ông anh trai khó tính Quang “rùa”…

– Không phải nịnh… đi tiếp nào… sắp 11 giờ rồi đấy…

Chiếc xe đạp dù không thể mang lại hiệu quả như chiếc xe máy, nhưng bù lại nó đã giúp cho Vân Anh và Quang ngày càng sát lại với nhau hơn, nhất là sự việc Vân Anh cứ đòi đạp chung cho Quang đỡ mệt khiến chàng ta vô cùng bối rối.

2 chiếc bóng áo đỏ cuối cùng cũng đã đi hết những con đường của quận Ngô Quyền, trao hết tất cả những món quà đã nhận và nhận về rất nhiều những lời cảm ơn… sau đó, Quang lại lọc cọc đạp xe chở Vân Anh quay trở về lớp học… à không, nói đúng thì phải là hai đứa cùng đạp xe.

Và tất nhiên cũng giống với khi đi, 2 anh em vẫn là những người có mặt muộn nhất khi mà tất cả đều đã trở về tự lúc nào.

Lúc này, một bữa tiệc nhỏ đã được tổ chức ở trong lớp học, những thành viên trong đội tình nguyện hầu như đều đã ở lại để tham dự và cùng nhau đón đêm giáng sinh đây cũng là buổi tổng kết sau một năm làm việc cũng như cống hiến của cả nhóm.

Chị trưởng nhóm là người đầu tiên phát biểu sau khi tất cả đã tụ tập đông đủ trong lớp, nhân cơ hội này Vân Anh ngó sang hỏi nhỏ Quang :

– Ở đây có ai ngoài nhóm giống em không ?

– Không ! Có mình em thôi đó…

Mặt con bé nhăn lại, chắc vì nó ngại và cũng một phần vì xấu hổ do trước đây đã từng rất nhiều lần phản đối các nhóm tình nguyện trong trường và trong thành phố.

Có vẻ như hiểu được những suy nghĩ của Vân Anh, Quang đã trấn an cô bé bằng những lời động viên kịp thời :

– Hãy tự tin lên nào, hôm nay là lần đầu tiên em góp mặt và mọi người chắc chắn sẽ rất hài lòng về em đấy !

– Sao anh biết mọi người hài lòng ? – Vân Anh bĩu môi…

– Vì nếu không thì chị trưởng nhóm đã hỏi ngay về em rồi ! Ngày xưa hồi đầu tiên anh đã bị như vậy mà…

Nghe những lời này, có vẻ như Vân Anh đã cảm thấy an tâm hơn và bắt đầu lấy lại được nguồn sức mạnh vốn có của mình đó là sự hồn nhiên.

Đang ăn uống, chè chén, chị trưởng nhóm bất ngờ giới thiệu Quang lên hát góp vui cho buổi liên hoan. Từ chối mãi không được, anh chàng Rùa đành lóc cóc lên sân khấu, một bạn nam biết ý liền đem chiếc đàn ghi-ta quen thuộc ra đưa cho Quang.

Bài hát lần này mà Quang gửi tặng cho mọi người là ca khúc “When you say Nothing at all” của Ronan Keating – và cũng giống với lần đầu tiên được nghe Quang vừa đàn vừa hát, lần này cũng vậy, Vân Anh tiếp tục bị hút hồn vào ca khúc, giọng ca ấm áp, tình cảm của Quang cùng tiếng đàn ghi-ta đã làm cả căn phòng tĩnh lặng, chìm vào những ca từ trong bài hát.

Nhìn Quang ngồi đặt một chân xuống đất, một chân gác lên thành ghế, vô tư và say đắm hát bài hát này, Vân Anh chợt nhận ra, có lẽ ngôn ngữ không phải là công cụ giao tiếp duy nhất giữa hai người yêu nhau, người con trai và con gái trong bài hát này đã làm được nhiều điều hơn thế. Một ánh mắt dịu dàng, một nụ cười ấm áp, một cái chạm tay âu yếm đã biểu lộ tình yêu kín đáo nhưng mãnh liệt hơn hết thẩy mọi lời nói. Một sự giao tiếp không cần lời nhưng lại nói được những điều ngọt ngào sâu sắc nhất mà chỉ có trái tim của những người đang yêu mới giải mã được…

“Rùa ơi… phải chăng anh đang gửi lời yêu đến em thông qua bài hát này ?”

Khi tiếng hát dừng lại, tiếng đàn ghi-ta im bặt cũng là lúc cả căn phòng rộn lên những tiếng vỗ tay và lời khen nức nở. Chị trưởng nhóm “tán dương” quá lời khi bảo Quang hát còn hay hơn cả chủ nhân của ca khúc là Ronan Keating. Đáp lại những lời khen ấy, Quang chỉ cười nhẹ nhàng và hướng đôi mắt về phía Vân Anh khiến cả phòng quay lại nhìn cô bé rồi ồ lên ra điều đã hiểu đã hiểu…

Ngay sau đó, tiếng đàn ghi-ta lại cất lên, lần này là giai điệu của bài hát Đứa bé, một sáng tác rất nổi tiếng khi đó của nhạc sĩ Minh Khang.

Quang là người cất tiếng hát đầu tiên: “Trong đêm, một bàn chân bước, bé xíu lang thang trên đường, ánh mắt buồn mệt nhoài của em, em rất buồn vì em không biết đi, đi về đâu…”

Cứ thế người ngồi bên cạnh Quang lại hát câu tiếp theo, rồi đến người thứ 3, thứ 4, mỗi người dù hát hay hay hát kém nhưng đều cố gắng thể hiện trọn vẹn bài hát này…

Tất cả đều diễn ra trong yên bình cho đến khi vòng quay đến lượt … Vân Anh…

Giọng hát cao vút, trong trẻo của cô đã khiến cả căn phòng phải giật mình, dường như bị cuốn vào bài hát đầy xúc cảm, Vân Anh đã hát liền một lúc cả hai ba câu tiếp theo, nhưng không một ai cảm thấy khó chịu, ngược lại ai cũng trầm trồ khen ngợi cô bé, vừa xinh xắn lại vừa hát hay…

Bài hát kết thúc trong tiếng vỗ tay của tất cả mọi người, mấy bữa trước chị Trà trưởng nhóm đã cùng mọi người luyện tập ca khúc này để đi biểu diễn nếu có dịp tổ chức sự kiện tại một trung tâm bảo trợ xã hội hay một lớp học tình thương nào đó trong thành phố :

– Nhóm chúng ta sẽ rất vui và tự hào nếu như có được một giọng ca ngọt ngào của bạn Vân Anh – thành viên mới của nhóm, xin mời Vân Anh !!

Lời giới thiệu đột ngột của chị Trà khiến Vân Anh lúng túng, nhưng cô bé cũng rất tự tin khi đứng dậy, giới thiệu về bản thân mình, khả năng và sở thích trừ mối quan hệ anh em với Quang là Vân Anh tuyệt nhiên không nói.

– Chuyện này là sao ? Sao lại thành viên mới ở đây là sao ? – Vân Anh vừa ngồi xuống đã ngay lập tức quay sang thắc mắc với Quang.

– Anh có biết đâu… – Quang thì thầm. – Đó là tự nhiên chị ấy nói vậy mà…

– Được rồi, về nhà rồi anh biết tay tôi… Grừ…

Lườm ngắn nguýt dài xong, Vân Anh lại ngó lên trên xem chị Trà phát biểu :

– Phần cuối chương trình sẽ là tổng kết lại sự kiện “ tấm lòng nhân ái” mà chúng ta vừa thực hiện vào buổi tối ngày hôm nay… Theo báo cáo thống kê, nhìn chung các nhóm đều đã hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình, tuy nhiên vẫn còn một số nhóm chưa năng động, sáng tạo trong cách thức làm việc khiến công việc chưa thực sự được suôn sẻ cho lắm…

Nghe đến đây, Vân Anh chợt buồn bã, thở dài não nề… tin chắc là nhóm của hai anh em đã thua cuộc khi mà về đến lớp chậm nhất so với các nhóm còn lại.

– Tuy nhiên, ban tổ chức thực sự ấn tượng với một nhóm, các bạn đã biết khắc phục khó khăn và làm việc đến tận những nỗ lực cuối cùng, đó mới chính là tinh thần tình nguyện mà tất cả chúng ta đều đang hướng tới. Xin chúc mừng cho nhóm đã giành được phần thưởng trong đêm giáng sinh ngày hôm nay – nhóm số 6 của Lê Quang và Vân Anh !!! Xin mời hai bạn hãy lên trên này.

Nghe đến tên mình vừa được xướng lên, Vân Anh ngay lập tức chuyển cảm xúc của mình từ buồn bã sang thành sung sướng… cô đứng dậy ôm chầm lấy Quang khiến ông anh họ được một phen thẹn đỏ chín tai.

Chả cần biết là cuộc thi hay cuộc chơi nào, cứ trở thành người thắng cuộc là Vân Anh sung sướng rồi, con gái Phi đen mà, nên Vân Anh lúc nào cũng muốn mình không thua kém ai bất kỳ điều gì, dù có là làm tình nguyện đi chăng nữa… nhưng với Quang thì khác, một việc làm tốt mà lại đi đem ra bàn luận hơn thua thì có còn là một việc tốt nữa không, dù không ủng hộ lắm cách làm này nhưng cả nhóm đã thống nhất nên Quang cũng không có ý kiến nào phản đối.

Thật ra cuối cùng thì nhóm nào cũng có quà cả mà thôi ! Chỉ có điều món quà của cặp đôi giành giải nhất to hơn và “độc” hơn một chút…

Bữa tiệc kết thúc với nụ cười lúc nào cũng hiện diện trên môi của Vân Anh, bây giờ mới có dịp để nhìn kỹ cô bé, Quang cảm thấy trong bộ trang phục này Vân Anh thực ra trông cũng rất dịu dàng và xinh xắn đấy chứ. Khi nãy cô bé hát trông mới đáng yêu làm sao…

Vẫn chiếc xe đạp mini màu xanh mượn của bạn, hai anh em lại dong duổi để trở về nhà, Vân Anh lúc này cũng đã không còn hào hứng chuyện muốn đạp xe cùng với Quang nữa, đơn giản vì cô vẫn còn đang trong men say chiến thắng và nhận được vô số lời khen ngợi cho sự hồn nhiên, xinh xắn và dễ thương của các anh trong nhóm tình nguyện.

Còn Quang thì cũng đã có khá nhiều sự thay đổi cách nhìn về Vân Anh, hóa ra bấy lâu nay cô bé giống như một nàng công chúa bị giam cầm trong sự nguy nga và giầu có của vương quốc, cô cần một chàng hoàng tử kéo cô ra khỏi những cám dỗ đó và truyền cho cô niềm tin, sức sống vào những điều tươi đẹp bên ngoài, vì đó mới là cuộc sống thực sự sau này.

When You Say Nothing At All – một bài hát thật hay và thật ý nghĩa, khi em không nói một lời nào, nhưng nhìn vào đôi mắt em, nó đã nói lên thật nhiều điều, hãy để yêu thương được tự nhiên, sẽ đến khi cần phải đến…

Một đêm giáng sinh thật vui, thật ấm áp, thật độc đáo và thật hạnh phúc với cả Quang và Vân Anh, đó là cô bé còn chưa biết còn có 1 món quà của ông anh Rùa đang chờ cô ở phía trước, trong căn phòng nhỏ bé xinh xắn của mình.

Tất cả đã diễn ra trọn vẹn, trừ một điều, đã có những người nhận ra Quang !

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Thông tin truyện
Tên truyện Xóm nghèo
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 07/08/2016 11:00 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Những câu chuyện - Tác giả Phụng Triều Hoàng
Câu chuyện thứ nhất Người ta thường nói nếu như có thể quay lại thời gian thì hay biết mấy. Tôi cũng vậy, nếu tôi có được cỗ máy thời gian thần kỳ của Doraemon thì có lẽ tôi sẽ không thấy sợ như bây giờ. Số là tôi năm nay đang là học sinh lớp 9 chuẩn bị bước sang lớp 10. Ở cái tuổi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện người lớn Truyện sex phá trinh
Người bảo vệ - Tác giả Cu Zũng
Nói đến biển Thái Bình Dương, là một trong bốn biển lớn nhất quả đất này, trên biển có rất nhiều, rất nhiều những hòn đảo, có hòn đảo lớn đến nỗi làm thành một quốc gia cơ mà. À mà nói tới bên kia bờ Thái Bình Dương thì phải nói đến bà Hà và ông Lều Văn Dương, tên Mỹ là David...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ mẹ vợ Đụ thư ký Làm tình với đồng nghiệp Sextoy Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện liếm đít Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện sex ngoại tình Truyện xã hội
Tình – yêu
Chào cô! Tuấn à. Hải đâu? Nó nói là nó giận cô không về. Cháu khuyên không được. Thế nó đi đâu, ăn ở đâu? Nhìn tình cảm của người mẹ với con, Tuấn cũng xúc động mà nghĩ về mẹ của mình, tuy mẹ bận bịu, không nấu bữa trưa cho nó được nhưng nố chưa hề oán trách, thậm trí có lúc nó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện liếm lồn Truyện người lớn
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Phim sex thủ dâm - Truyện người lớn - TruyenDu.com - HentaiVN - Truyện hentai không che - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân